Chương 501
“Tôi khá tò mò về tổng giám đốc tập đoàn Ngôn Diệu, lại trùng hợp nghe nói cô là vợ của anh ấy.” Elena nói.
“À, thì ra là vậy.” Tô Thư Nghỉ trả lời.
Tô Thư Nghỉ nhìn thấy nụ cười khẽ có phần kỳ lạ nơi khóe miệng của Elena, trong lòng chợt lóe lên một dự cảm xấu, cô thầm nghĩ: ‘Không phải là tình địch của mình đấy chứ! Elena vừa xinh đẹp lại tài giỏi như vậy, nếu thật sự là tình địch của mình, vậy thì chắc chắn mình không tranh lại cô ta rồi!”
Ôi chao! Tô Thư Nghỉ cô đang nghĩ gì vậy!
Cho dù cô không tự tin vào chính mình đi nữa, thì cô cũng không tin vào tình yêu của Cố Mặc Ngôn dành cho cô luôn sao?
Nhưng nhìn dáng vẻ thẳng thắn vô tư này của Elena, có vẻ như cô ta thực sự chỉ tán thưởng Cố Mặc Ngôn mà thôi.
Tô Thư Nghỉ cứ luôn cho rằng sức hấp dẫn trong nhân cách của Cố Mặc Ngôn khá dồi dào, mỗi một hành động cử chỉ của anh đều thu hút rất nhiều phái nữ, trong lòng Tô Thư Nghi tự võ mặt mình, tự nhủ lòng không được suy nghĩ bừa bãi!
“Tình cảm của hai người tốt không?” Lúc Tô Thư Nghỉ đang suy nghĩ lung tung thì Elena hỏi một câu.
“Ừm. Anh ấy đối với tôi rất tốt, rất yêu tôi, tôi cũng rất yêu anh ấy.” Tô Thư Nghi mím môi nói, lúc nói chuyện trên mặt mang theo nụ cười hạnh phúc của một cô gái nhỏ đang yêu.
“Vậy à.’ Trong mắt Elena hiện lên một tia buồn bã: “Tôi nghe nói quỹ Thư Nghỉ là do tập đoàn Ngôn Diệu sáng lập, xem ra tổng giám đốc Cố thật sự rất yêu cô.”
“Ừ” Tô Thư Nghi đáp: “Elena, cô rất xinh đẹp, tính tình lại tốt như vậy, chắc chăn sẽ có người yêu thương và đối xử tốt với cô thôi.”
Elena ngước mắt nhìn Tô Thư Nghi, cảm thấy nụ cười trên mặt Tô Thư Nghi thật chói mắt, cô ta cười cười, khẽ khàng nói: “Có một người mà tôi yêu sâu đậm, anh ấy cũng đối xử với tôi rất tốt.”
“Là ai vậy?” Tô Thư Nghỉ nghỉ ngờ hỏi, cô chưa từng nghe nói Elena có người yêu nên cơn tò mò mạnh mẽ được khơi dậy trong lòng cô.
‘Bây giờ chúng tôi tạm thời xa cách nhau, nhưng tôi biết trong lòng anh ấy nhất định có tôi, bởi vì chúng tôi đối với nhau đều là không thể thay thế. Phóng viên Tô, cô nói xem có phải tôi đang mơ mộng hão huyền không?”
Elena nhìn Tô Thư Nghi trong lúc nói, với nụ cười mỉm quyến rũ trên môi, nhưng trong mắt lại lóe lên một điều lạ lùng không thể giải thích được.
“Ừm, tôi tin rằng với một người phụ nữ tốt đẹp giống như Elena, thì người đàn ông đó chắc chắn vẫn yêu cô đậm sâu.” Tô Thư Nghỉ thực sự rất tò mò, người có thể khiến Elena nhớ mãi mãi không quên sẽ là người như thế nào? Nhưng thấy Elena có vể như không muốn nói thêm nên cô cũng không tiếp tục hỏi nữa.
“Tôi rất hâm mộ với hạnh phúc của phóng viên Tô” Elena nhìn thấy vẻ mặt không hiểu ra sao trên mặt Tô Thư Nghỉ thì lại nói tiếp: “Tôi tin rằng rất nhiều phụ nữ trên thế giới này đều hâm mộ phóng viên Tô giống tôi.”
‘Hì hì” Tô Thư Nghỉ cười cười: ‘Ai cũng sẽ gặp được đúng người thôi.”
“Thật không? Không phải ai cũng có thể bắt được hạnh phúc của chính mình như phóng viên Tô đâu.” Elena nói tiếp.
“Nhưng hạnh phúc thuộc về cô sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về cô thôi.” Tô Thư Nghi nói.
Elena mỉm cười nhìn Tô Thư Nghi rồi trả lời: ‘Hy vọng sẽ như những lời chúc phúc mà cô nói.”
Trước khi rời đi, Elena đưa cho Tô Thư Nghi một chiếc hộp được đóng gói tỉnh xảo đẹp mắt.
Tô Thư Nghi mở ra thấy đó là một lọ nước hoa tỉnh xảo, mặc dù không có bất kỳ biểu tượng thương hiệu nào, nhưng nhìn vào đã cảm thấy giá trị không hề rẻ.