CHƯƠNG 440
Không phải đúng ý ông cụ rồi chứ, mới đó mà cô đã trúng thưởng ư! Chẳng lẽ cô mang thai rồi!
Dù Tô Thư Nghi khá chắc chắn với suy đoán này nhưng vẫn quyết định lén đến bệnh viện để kiểm tra, lỡ như kiểm tra mà không phải thì sẽ làm xấu hổ tận nhà mẹ mất!
Cô đi tới bệnh viện. Ở đây có rất nhiều người, đủ mọi tầng lớp, đủ loại bệnh, đủ loại người.
Cô treo số lên rồi ngồi trên ghế chờ đến lượt khám. Xung quanh đều là bà bầu, có người bụng lớn có người bụng nhỏ, ai nấy đều có đàn ông bên cạnh chăm sóc.
Tô Thư Nghỉ nghĩ, nếu mình mang thai thật thì khi Cố Mặc Ngôn đưa cô đi khám, không biết sẽ thu hút bao nhiêu ánh mắt hâm mộ của các bà bầu nữa. Cố Mặc Ngôn đi tới đâu cũng luôn là người đàn ông thu hút.
Bên cạnh cô là một đôi vợ chồng son đang nói chuyện.
Tô Thư Nghỉ lắng tai nghe.
Người vợ nói: ‘Bảy tháng rồi, có thể biết là con trai hay con gái rồi. Em vẫn thích con gái hơn.”
Người chồng nói: “Em nghĩ là con gái à?”
Người vợ: “Tối hôm qua cục cưng báo mộng cho em đó, nó bảo là con gái.”
Người chồng: “Bình an là được. Lần nào tới bệnh viện anh cũng rất căng thẳng.”
Tô Thư Nghi cười trộm, trong đầu nghĩ người đàn ông này đúng là căng thẳng thật, cứ như thể anh ta mới là bà bầu đến khám thai vậy.
Tô Thư Nghi mong mình mang thai thật.
Cố Mặc Ngôn chắc chắn sẽ rất vui.
Tô Thư Nghi tưởng tượng nếu mình có con, Cố Mặc Ngôn sẽ đẩy xe đẩy trẻ em, cùng cô đi dạo trên con đường rợp lá vàng…
Họ sẽ đón một sinh mệnh nhỏ chào đời thật sao? Sinh mệnh ấy mang trong mình dòng máu của Cố Mặc Ngôn và của cô, đó sẽ kết tinh của tình yêu, là sự tiếp nối sinh mệnh của Cố Mặc Ngôn và cô.
Mang thai thật sự là một điều rất thần kỳ!
Tô Thư Nghi chờ một lúc lâu mới đến số của mình, mọi người xung quanh đã về gần hết.
Cô nhanh chóng đẩy cửa đi vào phòng chẩn đoán.
Bác sĩ hỏi cô mấy câu đơn giản, viết ra danh sách những mục cần xét nghiệm rồi bảo cô cô đi xét nghiệm máu.
Tô Thư Nghỉ chờ đợi kết quả xét nghiệm máu.
Dựa theo ngày tháng mà bác sĩ tính, rất có khả năng Tô Thư Nghi đã mang thai, chỉ là tạm thời chưa xuất hiện dấu hiệu rõ ràng nên bác sĩ đề nghị cô đi xét nghiệm máu để cho chắc chắn.
Tô Thư Nghỉ lo lắng chờ đợi kết quả.
Cô nghĩ đến lời bác sĩ nói, trong lòng hơi nôn nao xen lấn vui mừng.
Cô sờ sờ mình bụng, mặc dù không thấy có bất kỳ thay đổi nào, nhưng dường như cô cảm nhận được sự tồn tại của sinh mệnh.
Cô sắp làm mẹ rồi sao? Tô Thư Nghi vui mừng khôn xiết.
Cuối cùng cũng có kết quả xét nghiệm máu, trong đó ghi…
Chỉ số máu bất thường…
Cô đã mang thai!
Cô đã mang thai thật rồi!