Chương 379
Tô Thư Nghỉ nghĩ bụng, trời ạ, cô lại bị người ta nhận ra rồi, còn muốn cô sống nữa không đây.
Nhân viên còn ngó đầu nhìn ra ngoài cửa, cứ nhìn như thế mãi.
Tô Thư Nghỉ cũng nhìn về phía cô ấy đang nhìn, chẳng thấy gì cả.
Nhân viên hỏi: “Cố tổng không tới đây sao?”
Tô Thư Nghi cạn lời, cô nhìn cô ấy rồi lắc đầu nói: “Tôi đến đây để làm việc, đến triển lãm đồ cổ.” “Ồ” Gó vẻ như nhân viên rất thất vọng.
Tô Thư Nghi xách túi đồ rời khỏi siêu thị, Hiểu Khiết và Lý Nam nói: “Chị Thư Nghị, sao chị đi lâu thế, buổi triển lãm đồ cổ cũng bắt đầu rồi.”
“Đừng nhắc đến nữa, chị lại bị người ta nhận ra rồi. Đáng sợ thật sự”
Lý Nam và Hiểu Khiết bật cười.
Tô Thư Nghi biết tầm ảnh hưởng của Cố Mặc Ngôn, nhưng khi cô tự mình trải nghiệm thì mới biết nó lớn cỡ nào. Cũng chỉ có sự lạnh lùng của Cố Mặc Ngôn mới có thể át đi được sức ảnh hưởng đó.
Bọn họ đi vào trong phòng triển lãm của buổi triển lãm đồ cổ.
Trình Nam Quyền đang giới thiệu cho khách hàng về xuất xứ của chiếc bình hoa thời xa xưa.
Nhìn một cái, Hiểu Khiết đã thấy ngay anh đẹp trail Hiểu Khiết nói: “Trời ạ, anh ấy đúng là người thật, không phải là bước ra từ trong truyện tranh sao? Sao có thể đẹp đến thế chứ.
Lý Nam trông thấy Trình Nam Quyền thì vừa yêu vừa hận: ‘Lại thêm một anh đẹp trai nữa, có thể nhường cho mấy thanh niên nghèo như tôi một con đường sống không. Chúng tôi có thể không độc thân được sao, đều là lỗi của mấy người đẹp trai giàu có đấy!”
Tô Thư Nghi nói: “Được rồi, một đứa mê trai một đứa hận đời, chúng ta mau chóng hoàn thành nhiệm vụ phỏng vấn thôi.”
Thấy mấy người Tô Thư Nghi đang đứng đợi mình ở một bên, Trình Nam Quyền nói với khách hàng vài câu rồi đi về phía họ.
Hôm nay Trình Nam Quyền mặc một chiếc áo trắng họa tiết tối màu, hương nước hoa thoang thoảng, vừa hay kích thích khứu giác của bọn họ, khiến ai cũng thấy thoải mái.
Anh ta mỉm cười, ánh mắt sáng bừng lấp lánh.
Hiểu Khiết nhìn đến ngây người.
Ngón tay của Trình Nam Quyền thon dài lại sạch sẽ, dáng người cao thẳng, mái tóc mềm vào nếp, toát ra một khí chất rất quý tộc.
“Tô Thư Nghi?” Trình Nam Quyền nói: “Thật sự là cô à, xin chào.”
Anh ta giơ tay ra, rất lịch sự chào hỏi cô.
Tô Thư Nghi rất vui vẻ bắt tay với anh ta, cô nói: “Trình tổng, chào anh.”
Giọng nói của anh ta rất quyến rũ, cũng rất dễ nghe, khiến người ta cảm thấy vui vẻ, không cứng rắn giống như Cố Mặc Ngôn.
Tô Thư Nghỉ trả lời: “Là tôi, Trình tổng.
Chúng tôi đến từ tòa soạn Phong Thượng, chúng tôi đến đây để phỏng vấn anh, cảm ơn anh đã đồng ý tham gia cuộc phỏng vấn. Lần trước trong buổi đấu giá xảy ra ồn ào có chút hiểu lầm với Trình tổng, thật sự xin lôi.”
Trình Nam Quyền mỉm cười, đôi mắt cong cong, có chút đáng yêu.