Chương 374
Là ai đây nhỉ? Hình như cô ta vẫn luôn canh cánh vụ hỏa họa mười năm về trước, có phải là đương sự nào đó hoặc là một người thấy việc bất bình chẳng tha không?
“Quay về quá khứ” còn follow Facebook của cô, quan tâm đến cô và Cố Mặc Ngôn vậy sao? Có thể chủ của Facebook này là Tả Dao? Hoặc là một fan cứng của Cố Mặc Ngôn chăng?
Lúc Tô Thư Nghi đang đắm chìm trong đại chiến Facebook và không thể thoát khỏi thì tự dưng cô lại bị Cố Gia Huy gọi vào trong văn phòng.
Mọi người đều đưa mắt nhìn nhau rồi đoán xem Gố Gia Huy sẽ nói gì với Tô Thư Nghị, trông anh ta có vẻ như đang không vui.
Biết đâu Tô Thư Nghi lại bị măng vì chuyện họp báo quỹ ngày hôm qua cũng nên.
Tô Thư Nghỉ đi vào trong văn phòng, Cố Gia Huy bảo cô ngồi trước bàn làm việc.
Hai người ngồi đối diện nhau, im lặng trong vài phút.
Cuối cùng Cố Gia Huy vần là người lên tiếng trước, anh ta nhìn Tô Thư Nghi bằng ánh mắt đầy ẩn ý: “Tô Thư Nghị, hiện giờ em đã là người của công chúng tôi. Cố Mặc Ngôn có đối xử tốt với em không?”
Tô Thư Nghi gật đầu.
Cố Gia Huy phá vỡ sự im lặng, đột nhiên anh ta nói: “Tô Thư Nghi, em có biết Trình Nam Quyền không?”
Trình Nam Quyền, anh trai của Trình Thu Uyển, người đàn ông có vẻ ngoài xuất chúng ấy, Tô Thư Nghỉ có ấn tượng về anh ta.
Cô nói: ‘Tôi biết, tôi từng gặp anh ta rồi.
Anh ta là anh trai của Trình Thu Uyển.”
Cố Gia Huy ngồi tựa ra sau rồi nói: ‘Là Cố Mặc Ngôn nói cho em biết sao?”
“Đúng vậy, anh ấy đã nói cho tôi biết mọi chuyện. Lần trước trong buổi đấu giá từ thiện, chẳng phải anh ta còn bán đấu giá chiếc bút máy của em gái mình sao?”
Cố Gia Huy không ngờ Cố Mặc Ngôn lại thẳng thắn với Tô Thư Nghỉ như thế, không hề có ý che giấu. Tình cảm giữa hai người họ thật sự rất sâu đậm, cả hai đều rất nghiêm túc.
Cố Gia Huy nói: “Được rồi, nếu như em đã quen biết Trình Nam Quyền thì càng dễ làm. Cậu ấm Trình Nam Quyền của nhà họ Trình sắp tổ chức một buổi triển lãm đồ cổ trong trung tâm Văn hóa Sáng Thượng, nhóm của em chuẩn bị đi, tạp chí của chúng ta muốn phỏng vấn người này.”
Phỏng vấn Trình Nam Quyền sao?
Tô Thư Nghi gật đầu: ‘Được, chúng tôi sẽ nhanh chóng chuẩn bị.”
Thấy Cố Gia Huy cứ nhìn mình mãi, Tô Thư Nghỉ cũng thấy mất tự nhiên, cô nói: “Tổng biên tập, còn chuyện gì nữa không?
Nếu như không có thì tôi ra ngoài làm việc đây.
Nói xong, Tô Thư Nghi quay người định rời đi.
“Đợi đã, Thư Nghỉ.” Cố Gia Huy đứng dậy, anh ta nói: “Anh có chuyện này muốn nói với em.”
Tô Thư Nghỉ quay người lại, vừa khéo bắt gặp ánh mắt sỉ tình của Cố Gia Huy. Cô đánh mắt nhìn sang chỗ khác, cô không muốn cho Gố Gia Huy cơ hội, cũng không muốn Gố Gia Huy có hiểu lầm với mình.
Cố Gia Huy nói: “Tô Thư Nghi, em có nghiêm túc với Cố Mặc Ngôn không? Em có tình cảm với chú ta không?”