Chương 299
Nhưng Tô Thư Nghi còn đang giận dõi với Cố Mặc Ngôn đây này, cô nhất thời khó xử, không biết nên đáp lại như thế nào mới tốt.
Cô vô cùng mâu thuẫn.
Cô còn đang giận Cố Mặc Ngôn, không muốn cùng anh tham gia du lịch thường niên. Nhưng nếu không đưa anh đi thì mọi người sẽ lại bắt đầu nghỉ ky.
Nhưng nếu mang theo Cố Mặc Ngôn đi thật, chẳng phải ai cũng biết tổng giám đốc tiếng tăm lừng lẫy của tập đoàn Ngôn Diệu – Cố Mặc Ngôn chính là chồng của Tô Thư Nghi hay sao? Tình huống này hình như càng không ổn!
Tô Thư Nghi như chợt nhớ tới gì đó, nói với Hiểu Khiết: ‘Hiểu Khiết, chị quên túi dưới lầu, chị xuống lấy đây. Em nhận điện thoại giúp chị nhé.”
Nói xong, Tô Thư Nghi đỏ mặt, nhấc chân rời khỏi văn phòng.
Đồng nghiệp lại bắt đầu nhao nhao phân tích, nói phải chăng chồng của cô xấu quá nên mới ngượng không dám mang ra ngoài. Hoặc có thể vốn không có ông chồng nào cả, mà là người yêu lén lút, hay là bạn học cũ gì đó cũng nên. Nếu không sao có thể giúp cô chuyện lớn như vậy, nhỡ may đắc tội Cố tổng Cố Mặc Ngôn thì phải làm sao? Đến lúc ấy sao có thể chịu nổi.
Lúc này Khưu Duyệt thêm mắm dặm muối nói với mọi người: “Nhìn cái nhãn rẻ tiền trên tay cô ta là biết chồng cô ta chẳng có tí thưởng thức nào rồi, chắc chắn không phải quan to quý nhân, quản lý cấp cao gì của tập đoàn đâu. Chắc là tay sai nhỏ làm việc trong tập đoàn Ngôn Diệu thôi, không có cấp bậc đặc biệt. Có thế mà còn cần phân tích à?”
Chị Trịnh không nghe nổi nữa, nói với Khưu Duyệt: ‘Cô thì biết cái gì mà ở đây nói nhăng nói cuội. Cô có thể tích khẩu đức không hả? Chồng người ta, các cô bàn tán làm gì!”
Thoáng cái, đám người trong văn phòng rơi vào đủ loại suy đoán và ảo tưởng về thân phận của chồng Tô Thư Nghi…
Tập đoàn Ngôn Diệu.
Cố Mặc Ngôn nhìn thư mời đấu giá trên bàn, khế nhíu mày.
Đây là một cuộc đấu giá từ thiện do bạn của ông nội tổ chức, bắt buộc phải có mặt, nhưng yêu cầu phải mời bạn đồng hành nữ hoặc nam cùng tham dự.
Như vậy, anh có hơi khó xử.
Tô Thư Nghị, liệu có muốn đi cùng anh không?
Tan làm, khi Tô Thư Nghỉ về đến nhà, Cố Mặc Ngôn đã ở nhà rồi.
Tô Thư Nghi nhìn thấy Cố Mặc Ngôn, không biết phải nói gì.
Mấy ngày nay Tô Thư Nghỉ đã suy nghĩ rất nhiều, có lẽ Cố Mặc Ngôn quá yêu cô nên mới phản ứng gay gắt như vậy. Suy cho cùng, bị Cố Gia Huy cưỡng hôn cũng là lỗi của cô, Cố Mặc Ngôn tức giận là chuyện bình thường, nếu anh không tức giận có nghĩa là anh ấy không ghen, không hề quan tâm. Anh cáu giận, bực tức thì mới chứng tỏ anh yêu cô.
Chiến tranh lạnh mấy ngày nay, cả hai người đều có ý muốn giảng hòa với đối phương nhưng vì sĩ diện nên không chịu chủ động xin lỗi.
Cố Mặc Ngôn siết chặt thư mời, trong lòng nghĩ rằng có lẽ đây là cơ hội tốt để anh và Tô Thư Nghi hòa giải.
Suốt mấy ngày Tô Thư Nghi đều không thèm để ý đến anh, một thân một mình đi qua đi lại, rất cô đơn, cũng không cười, luôn là bộ dạng mặt ủ mày chau, nhìn vậy trong lòng anh cũng bị dày vò, còn khó chịu hơn bị tra tấn.