Chương 269
Anh bế bổng cô lên, đi về phía phòng tắm.
“Đi đâu vậy?” Tô Thư Nghi xấu hổ đỏ mặt hỏi.
“Đi tắm.” Giọng nói của Cố Mặc Ngôn vừa trầm thấp vừa dịu dàng: “Chúng ta cùng tắm.
Sắc mặt Tô Thư Nghỉ đỏ lên, muốn phản bác, nhưng Cố Mặc Ngôn lại cúi đầu chặn miệng cô luôn, khẽ nói rằng: ‘Hôm nay em mắc lồi, phải chịu phạt, không được phản bác.
Tô Thư Nghi nghe thấy giọng điệu bá đạo của Cố Mặc Ngôn, không thể phản bác được, chỉ đành theo anh, đi vào phòng tãm.
Bỗng chốc, trong phòng tắm nước bắn tung tóe, hơi nước mù mịt, khuôn mặt nhỏ của Tô Thư Nghỉ đỏ như trái táo.
Ngày hôm sau, Cố Mặc Ngôn đưa Tô Thư Nghỉ đi xong thì tự mình tới tập đoàn Ngôn Diệu.
Họp sáng xong, Cố Mặc Ngôn ở một mình trong văn phòng, hôm nay khá nhàn, anh dựa vào lưng ghế xem báo cáo.
Đột nhiên nghe thấy Dương Tùng Đức ở ngoài cửa đang hét lên với ai đó: ‘Cô không được vào!”
Tiếng hét làm gián đoạn suy nghĩ của Cố Mặc Ngôn, anh ngồi thắng dậy.
Cửa bị đẩy mạnh ra, là Tả Dao.
Dương Tùng Đức ở ngoài cửa đi vào theo, nói: “Cậu Cố, cô ta không hẹn trước mà cứ cố tình xông vào!”
Cố Mặc Ngôn nhíu mày, bảo Dương Tùng Đức ra ngoài trước, để anh giải quyết.
Tả Dao hôm nay ăn mặc khác với bình thường, bên ngoài khác một chiếc áo khoác dài che mình kĩ càng, chứ còn bình thường ăn mặc cực kỳ lộ liệu ít vải.
Tả Dao sửa lại đầu tóc tán loạn, dáng vẻ vô tội, nói rằng: “Xin lỗi Cố tổng, là em không mời mà tối. Cũng vì em rất muốn gặp anh thôi. Em nhớ anh.”
Cố Mặc Ngôn nhíu mày nói: ‘Không phải tối qua tôi đã nói rất rõ ràng với cô rồi sao?”
Anh ra lệnh: “Ra ngoài, tôi rất bận.”
Tả Dao căn môi, không có ý rời đi, ngược lại còn bước tới, làm một hành động khiến Cố Mặc Ngôn trở tay không kịp.
Cô ta nhanh chóng cởi chiếc áo khoác dài ra, bên trong là cơ thể tr@n trụi không mảnh vải của cô ta.
Cố Mặc Ngôn thấy vậy không kìm được lạnh mặt, mặt đen đến mức dọa người.
Nếu là người biết về Cố Mặc Ngôn thì sẽ biết rằng, chỉ những lúc anh tức giận, thực sự rất tức giận thì mới im lặng như vậy.
Nhưng Tả Dao vẫn tưởng rằng mình quyến rũ thành công, liền chạy tới ôm lấy Cố Mặc Ngôn.
“Cố tổng, em biết anh thích em mà! Em không hỏi quan hệ giữa anh và người phụ nữ kia, nhưng em cũng muốn trở thành người phụ nữ của anh! Em thực sự… AI”
Tả Dao còn chưa nói xong đã bị Cố Mặc Ngôn hất văng ra.
“Cô mau mặc quần áo vào ngay, sau đó, cút.” Ánh mắt và giọng điệu của Cố Mặc Ngôn đều lạnh lẽo không có chút độ ấm nào.
Tả Dao không cam lòng bỏ cuộc như vậy, làm nũng uốn éo, cơ thể trắng nõn cùng bộ ng ực mềm mại to lớn lắc qua lắc lại trước mắt Cố Mặc Ngôn.
“Cố tổng, em sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì vì anh, em bằng lòng, anh ngủ với em đi mà.
Sắc mặt Cố Mặc Ngôn càng thêm lạnh lẽo, chút kiên nhân cuối cùng cũng mất sạch.