Chương 257
Thế là cô vỗ vai Lý Nam, thấp giọng nói: “Nhất định phải chọn đúng góc, bám sát Tả Dao và Cố Mặc Ngôn, chỉ cần hai người lại gân nhau là chụp ngay! Cơ hội khó gặp!”
Thế nhưng, đến tận khi nghỉ ngơi, Tả Dao vẫn chưa có cơ hội lại gân Cố Mặc Ngôn, đến ánh mắt cũng chưa chạm nhau.
Tô Thư Nghi sốt ruột chết mất.
Như vậy sao mà được, không có tí tin sốc nào cải Họ đến đây vô ích rồi à?
Cố Mặc Ngôn vần luôn chờ Tô Thư Nghị, nhanh chóng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn sốt săng đến ửng đỏ của cô.
Hai người chạm mắt nhau, cô lập tức bĩu môi hướng về phía Tả Dao, ý bảo Cố Mặc Ngôn làm gì đó.
Cố Mặc Ngôn lạnh mặt.
Cô đang ép anh mập mờ với người phụ nữ khác?
Tô Thư Nghi không nhận ra biểu cảm của Cố Mặc Ngôn mà cứ dùng tay chỉ chỉ Tả Dao, ý tứ đã rất rõ ràng.
Nhưng Cố Mặc Ngôn vẫn không phối hợp.
Hiểu Khiết và Lý Nam cũng gặp rắc rối.
“Chị Thư Nghi, chúng mình chỉ chụp được Tả Dao đang chụp quảng cáo và Cố tổng cũng ở đó thôi, hai người không đụng chạm gì thì phải làm sao?”
Tô Thư Nghi nghĩ ngợi, nói: “Đợi thêm chút nữa, đợi Tả Dao chụp quảng cáo xong đã.”
Chụp quảng cáo hai tiếng, Tả Dao cũng mệt rồi, quyết định tan làm.
Trợ lý của Tả Dao nhanh chóng đưa nước ép cho cô ta.
Tả Dao uống mấy ngụm nước ép rồi vội đi về phía Cố Mặc Ngôn.
Hai mắt Tô Thư Nghỉ sáng rực, Lý Nam cũng lặng lễ giơ máy ảnh lên.
“Cố tổng!” Tả Dao ngọt ngào gọi tên anh.
Mùi nước hoa nồng nặc lại gần, Cố Mặc Ngôn thật sự không chịu nổi.
Nhất là bên cạnh còn có khuôn mặt chờ mong của Tô Thư Nghị, anh lại càng bực bội hơn, không muốn nhìn người phụ nữ nóng bỏng trước mặt thêm nữa, cứ thế quay ngoắt đầu bỏ đi.
Tả Dao ngây người, đang định đuổi theo.
“Tả Dao, Tả Dao!” Thì nhân viên trang điểm đã gọi, làm chân cô ta khựng lại: ‘Cô có điện thoại, công ty điện ảnh gọi tới.”
“Được, tôi biết rồi.” Nhìn theo bóng lưng Cố Mặc Ngôn rời khỏi, Tả Dao bực bội dậm chân.
Tô Thư Nghi ở bên cạnh cũng rất ảo não.
Suýt thì chụp được hai người chung khung hình rồi!
Nhưng Cố Mặc Ngôn đi rồi, chẳng còn gì để chụp nữa, ba người chỉ đành rời khỏi studio. Sau khi quay về nhận được sự chế nhạo của Khưu Duyệt và nỗi thất vọng của Tưởng Dung Châu, Tô Thư Nghi mới tan làm.
Tan làm về nhà, Cố Mặc Ngôn đã ở nhà rồi.
Cô vừa bước vào, anh đã lườm cô: “Về rồi đấy à?”