Thẩm Chí Hoan nhìn thẳng vào y, đôi mắt ấy dường như có thể nhìn thấy những suy nghĩ dơ bẩn và bỉ ổi trong đầu hắn.
Lục Dạ không cúi đầu, thậm chí còn không tránh né ánh mắt của nàng, mà là nhìn nàng, cười nhẹ nói: “Vậy thì ta sẽ rất vui.”
Thẩm Chí Hoan vô cùng hứng thú hỏi: “Hả? Tại sao?”
Vẻ mặt của Lục Dạ không thay đổi, hắn chậm rãi nói: “Đương nhiên là ta sẽ rất vui, nàng nhớ lại ký ức của mình, nhớ đến quá khứ của chúng ta, chẳng lẽ không vui sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT