Lục Dạ vẫn chưa lên tiếng, hắn ngồi bên cạnh Thẩm Chí Hoàn và lẳng lặng nhìn nàng.
Ngoài xe ngựa, tiếng ve sầu kêu vang, gió nhẹ nhàng thổi lướt qua một góc màn xe, hơi thở của nàng rất đều, lông mi dài thuận theo buông xuống, Lục Dạ không thay đổi sắc mặt nhích đến gần nàng một chút, cơ thể cao lớn chậm rãi ngồi xổm dậy, hầu như bao phủ cả nửa người của Thẩm Chí Hoan.
Hắn liếm liếm môi, ánh mắt không chớp nhìn chăm chú Thẩm Chí Hoan, cũng không biết hắn nhìn bao lâu, mới chậm rãi vươn tay ra, lòng bàn tay mang theo lớp chai sần mỏng vén sợi tóc ở gò má của nàng lên sau tai, ngũ quan xinh đẹp của nhân tinh* hoàn toàn lộ ra trước mắt.
(*) Người có đầu óc đặc biệt, khả năng tính toán đặc biệt, thông minh lanh lợi, không dễ mắc lừa, xử trí thông suốt, không bao giờ chịu thiệt thòi; người sống lâu, tuổi thọ đặc biệt. trẻ con thông minh, già dặn tinh vi; người đặc biệt sắc sảo, toan tính
Nếu thật sự có thể giấu nàng đi là tốt rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT