Tạ Nguyên Tuần, “Ngươi cũng không sợ ông ta sẽ cửa nát nhà tan à?”

Thẩm Lăng nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ, “Vì sao ta lại phải sợ chứ, tự hắn tạo nghiệt, sớm hay muộn cũng sẽ đều phải trả lại, ngài nghĩ mà xem, nếu xách ông ta ra làm một ‘tấm gương’, thì mấy đám thần tử đó ở trên triều đình cũng sẽ lấy đó làm răn đe, tự nhủ với mình không được làm mất lương tri.” Nàng chốt hạ câu cuối, “Dù sao thì ta cũng không sợ.”

Mà kể cả là nàng có sợ, thì cũng là nên sợ Tạ Nguyên Tuần, chứ không phải là đi sợ loại người như Đường thị lang này mới phải chứ.

Thẩm Lăng thong thả ung dung lại bắt đầu dùng bữa, tuy rằng không cẩn thận mà bị sặc một lần, Thẩm Lăng vẫn tiếp tục ăn, đến nỗi sau đó miệng của nàng cay đến không chịu nổi, ớt tuy tác dụng chậm nhưng mà thâm, nàng bảo Lưu Châu lại lấy một ít sữa tươi tới, lúc bị cay sẽ uống một ngụm sữa tươi, nàng cầm cái ly uống, bên miệng để lại một vòng vết sữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play