Ông chủ cửa tiệm cầm đồ nói, “Ngọc này của ngươi, không dễ bán...” Cụ thể là do cái gì mà không dễ bán, phẩm chất quá tốt nên không dễ bán, hay là do quá tệ nên không dễ bán, ông chủ cũng không nói ra, có đôi khi dùng đại một lý do hàm hồ nào đó để thoái thác thật sự rất tốt, không cần dông dài nhiều lời.

Thẩm Lăng gật gật đầu, “Cho nên ngươi cảm thấy miếng ngọc này có thể có giá trị bao nhiêu đây?”

Khi ông chủ hiệu cầm đồ nói chuyện cùng với Thẩm Lăng, ở bên kia còn có một phụ nhân trung niên mặc một bộ quần áo màu xám nhìn về hướng bọn họ mà đánh giá.

Ông chủ hiệu cầm đồ nói, “Xem ngọc phải xem linh khí, có vài loại ngọc nhìn thì như có linh khí nhưng kỳ thật chẳng có gì cả, có loại ngọc nhìn như không có linh khí nhưng là do chưa được mài giũa ra thôi, ngươi cảm thấy khối ngọc này của ngươi là ở vế nào? Nếu phu nhân và lão gia cần bạc gấp thì ta có thể … bỏ ra một trăm lượng để thu lấy nó. Chỗ tốt này chỉ cho người quen thân thôi, ta thấy các ngươi có duyên nên mới có thể trả cái giá cao như vậy đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play