Gạo trúc đột nhiên đến vào một hôm nọ sau khi Sở Trĩ Thủy và Tân Vân Mậu kết hôn.

Sáng tinh mơ cuối đông đầu xuân, ánh sáng nhẹ chiếu vào phòng, đánh thức Sở Trĩ Thủy còn đang ngủ sâu. Cô cuộn mình trong chăn, nửa tỉnh nửa mê sờ soạt tìm kiếm một phen, phát hiện Tân Vân Mậu lại chưa rời giường, tiến đến dụi vào anh theo thói quen.

Thần quân có giấc ngủ nong, có lúc anh sẽ dậy sớm phơi nắng, có lúc sẽ nằm thêm một lát với cô, phải xem mặt trời mọc vào khi nào. Đối với thực vật mà nói, có lẽ bình minh đại diện cho tỉnh lại, không giống con người thường có thể ngủ đến mặt trời lên ba sào.

Thế nhưng hôm nay là một ngoại lệ, mãi đến khi Sở Trĩ Thủy hoàn toàn tỉnh táo, Tân Vân Mậu vẫn nằm trên giường như cũ, tóc dài đen láy xõa tung, xếp chồng lên mái tóc của cô, như tơ lụa đen mềm mượt. Anh nằm đấy không nhúc nhích, đôi mắt thỉnh thoảng chớp chớp, hiển nhiên đã không còn buồn ngủ từ lâu, nhưng không chịu ngồi dậy, tượng gỗ danh xứng với thực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play