Sở Trĩ Thủy sớm đã quen với thói nắng mưa thất thường của anh rồi, cô không nhịn được trợn trắng mắt, nhẫn nại mà nói: “Nói lý lẽ chút đi, dù gì thì đây cũng là diễn viên, họ đều kiếm cơm nhờ gương mặt, xinh đẹp chẳng phải là chuyện rất bình thường hay sao.”
Cô không có cảm giác gì với nam chính trong bộ phim truyền hình, nhưng cũng không chỉ ra được khuyết điểm trên ngũ quan của đối phương, dù sao đi nữa cũng có thể vượt qua được thử thách của ống kính máy quay kỹ thuật số độ nét cao.
Tân Vân Mậu nghe xong lời nói này thì mây mù kéo đến trên gương mặt nhiều thêm, lại đến phân cảnh giận dỗi thường ngày.
Sở Trĩ Thủy không hiểu anh ở đâu ra nhiều cơn tức để mà giận như vậy, chẳng lẽ do cây trúc rỗng ở bên trong nên chứa một bụng tức, rảnh rỗi không có chuyện gì làm lại phải tìm lỗi mà xả giận. Cô bất lực nói: “Tôi cảm thấy nếu tôi rảnh thì cũng nên nghiên cứu thực vật học đôi chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT