Chạng vạng buông xuống thành phố Ngân Hải giống như sao trời lộng lẫy, cảnh đêm ở thành phố tựa như bầu trời đầy sao khiến cho người ta hoa cả mắt, nhưng Tân Vân Mậu trong trang phục màu trắng lại giống như ánh trăng. Mặc dù trên người anh không có bất cứ thứ gì tô điểm, nhưng vẫn có thể thản nhiên mà che đậy ánh sao, tựa như vầng trăng sáng lộ diện khỏi tầng mây, còn những vì sao lại ở trong màn đêm mịt mờ.

Sở Trĩ Thủy khó có thể diễn tả được cảm giác của mình lúc này, giống như người xưa ngẩng đầu nhìn trăng mỗi khi không nói nên lời, đáy lòng gặp được điều tuyệt diệu lại không thể tả được nỗi xúc động trước ánh trăng sáng rực, nhưng lời nói đến bên miệng lại không thể thốt ra, cô chỉ có thể không chớp mắt mà ghi lại khoảnh khắc động lòng người này bằng mắt thường.

Thành phố này rất rộng lớn và phồn hoa, lớn đến mức không có một ai chỉ trích hành vi giả tạo của bạn và lỡn đến mức không có một ai quan tâm đến cuộc sống đơn độc của bạn. Cô đã quen với trạng thái giữ khoảng cách này, người với người không quấy rầy lẫn nhau, đều ở trong phạm vi an toàn.

Nhưng anh đã nói một câu kỳ diệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play