“Đúng, con có lỗi với anh con. Nhưng con có lỗi với anh ấy, là bởi vì từ nhỏ anh ấy đã hi sinh thời gian của mình, đưa con đi chơi. Bởi vì hồi nhỏ con không hiểu chuyện, thấy đồ của anh ấy là không biết xấu hổ đòi lấy, anh ấy lại dễ mềm lòng, con muốn là cho con.” Phó Cảnh Hành lạnh lùng trả lời.

“Còn ba thì sao? Từ nhỏ đến lớn 365 ngày, chỉ có 300 ngày có thể thấy ba, bình thường ba không quan tâm gì đến con, chỉ yêu cầu hết cái này đến cái khác.” Cậu ta cắn răng nói: “Đến cuối cùng lại nhảy ra, cường ngạnh quyết định nguyện vọng của con.”

Ba Phó hít sâu một hơi, kìm lại cơn giận: “Tôi ngày ngày không ở nhà, còn không phải là vì để anh sau này thoải mái thừa kế cơ nghiệp ổn định của nhà họ Phó hay sao? ! Anh đi học y, cả nhà họ Phó phải làm sao đây?”

“Cho nên con mới không báo danh vào trường y, còn không đủ hợp ý ba sao? Bây giờ con muốn ở cùng với ai, ba cũng muốn can thiệp vào sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play