Khi còn bé Tô Minh Nguyệt nở nụ cười, trên má có hai lúm đồng tiền sâu như hũ rượu, giống như một quá táo ngọt ngào, rất được lòng nhóm anh chị chú dì xem phim.
Đợi lớn rồi, khi cười vẫn ngọt ngào, nhưng nói chuyện lại vô cùng thẳng thắn.
Phó Cảnh Dung nghe lời nói thẳng thắn của cô thì ngẩn ra một chút, sau đó cười nói: “Cô Tô thật thông minh hơn người.”
“Phồn Tinh vì tôi mà có rất ít bạn, hiếm khi thấy con bé mới gặp đã thân với người khác. Anh là anh trai của bạn thân Phồn Tinh.” Tô Minh Nguyệt cười nói: “Vậy tôi cũng tin anh Phó ___ chắc anh Phó sẽ đảm bảo cuộc nói chuyện của chúng ta sẽ không dùng các phương thức video hoặc là ghi âm để xuất hiện lung tung trên các kênh truyền thông đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT