1.Kỷ nguyên Khủng hoảng năm thứ 205, hạm đội
Tam Thể cách Hệ Mặt trời 2,10 năm ánh sáng
Bóng tối xuất hiện, trước đó, ngay cả bóng tối cũng không tồn tại, chỉ có
hư vô. Hư vô không có màu sắc, hư vô không có bất cứ thứ gì; có bóng tối,
ít nhất cũng có nghĩa là đã có không gian xuất hiện. Rất nhanh sau đó, giữa
không gian tăm tối ấy xuất hiện nhiễu loạn, tựa như một làn gió nhẹ xuyên
thấu qua hết thảy. Đây là cảm giác thời gian trôi qua. Lúc trước, trong hư
vô không tồn tại thời gian, giờ thì thời gian đã xuất hiện, như thể dòng sông
băng tan chảy. Phải rất lâu sau đó, ánh sáng xuất hiện, thoạt đầu, chỉ là một
đốm sáng không có hình dạng, lại trải qua một quãng dài đằng đẵng nữa,
hình dạng của thế giới mới hiện ra. Ý thức mới được hồi phục gắng sức
phân biệt, thứ đầu tiên hiện lên rõ ràng là những ống nhỏ trong suốt nằm
vắt ngang phía trên, sau đó là một gương mặt người đang cúi xuống, gương
mặt mau chóng biến mất, để lộ ra trần nhà đang tỏa ra thứ ánh sáng màu
trắng sữa.
La Tập thức tỉnh khỏi trạng thái ngủ đông.
Gương mặt kia lại xuất hiện, đó là một người đàn ông hòa nhã, anh ta nói
với La Tập: “Chào mừng anh đến với thời đại này.” Khi nói, chiếc áo blouse
trắng mà anh ta mặc trên người sáng lấp lánh, hiện ra một mảng hoa hồng
rực rỡ, rồi hoa hồng dần dần biến mất. Trong cuộc trò chuyện tiếp sau đó
của họ, áo blouse trắng không ngừng phối hợp với nét mặt và cảm xúc của anh
ta, hiển thị ra những hình ảnh vui mắt khác nhau: cảnh biển, cảnh ráng
chiều, cảnh rừng mưa lâm thâm. Anh ta nói, bệnh của La Tập đã được chữa
khỏi trong lúc ngủ đông, quá trình tỉnh lại cũng rất thuận lợi, chỉ cần tĩnh
dưỡng khoảng ba ngày là anh có thể hoàn toàn khôi phục lại chức năng của
cơ thể…
Tư duy của La Tập vẫn ở trạng thái trì độn khi vừa tỉnh giấc, bác sĩ nói
một lúc lâu, nhưng anh chỉ nắm bắt được một thông tin: Giờ là năm 205
của kỷ nguyên Khủng hoảng, mình đã ngủ đông được một trăm tám mươi
lăm năm.
Thoạt đầu, La Tập cảm thấy khẩu âm của tay bác sĩ này rất kỳ lạ, nhưng
rồi anh nhanh chóng nhận ra, tiếng Trung phổ thông không thay đổi nhiều
về mặt ngữ âm, chẳng qua chỉ là chen lẫn một số lượng lớn từ tiếng Anh
mà thôi. Trong khi bác sĩ nói, trần nhà cùng lúc hiện ra phụ đề toàn bộ nội
dung mà anh ta nói, rõ ràng là công nghệ nhận dạng giọng nói thời gian
thực. Có lẽ là để tiện cho người vừa thức tỉnh có thể hiểu được, tất cả
những từ ngữ tiếng Anh đều được chuyển thành tiếng Trung trong phụ đề.
Cuối cùng, bác sĩ nói, La Tập đã có thể chuyển từ phòng Thức tỉnh sang
phòng theo dõi bình thường, trên áo blouse trắng của anh ta hiện lên một hình
ảnh hoàng hôn, khi Mặt trời lặn xuống chuyển thành bầu trời sao lấp lánh,
như thể tỏ ý “hẹn gặp lại”. Đồng thời, giường của La Tập bắt đầu tự động
dịch chuyển. Lúc sắp đi qua cửa phòng Thức tỉnh, La Tập nghe thấy bác sĩ
gọi “người tiếp theo”, anh gắng sức ngoảnh đầu lại, liền trông thấy một
chiếc giường khác di chuyển vào, trên giường cũng có một người nằm, hiển
nhiên là vừa được chuyển ra từ phòng ngủ đông. Chiếc giường nhanh chóng di chuyển vào giữa một đống máy móc. Áo blouse của bác sĩ chuyển thành màu trắng tinh khiết, anh ta ấn ngón tay lên tường, một phần ba bức
tường liền được kích hoạt thành màn hình, trên đó hiển thị các số liệu và đồ
thị phức tạp. Tay bác sĩ bắt đầu thao tác một cách khẩn trương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT