Tuy sắp nói ra lời tạm biệt, nhưng trong lòng mỗi người đều tự hiểu, lần
chia tay này đã là vĩnh biệt.
Lực lượng đặc biệt gồm các cán bộ chính trị tăng viện cho tương lai sẽ
lên đường đến căn cứ ngủ đông, Thường Vĩ Tư và vài tướng lĩnh cao cấp trong không gian quân tiễn ra tận sân bay, ông giao một phong thư vào tay
Chương Bắc Hải.
“Đây là thư cho người kế nhiệm tôi trong tương lai, trong thư tôi đã giới
thiệu về tình hình của các cậu, đồng thời trịnh trọng tiến cử với Bộ tư lệnh
của quân chủng không gian tương lai. Thời điểm các cậu thức dậy sớm nhất
là năm mươi năm sau, có thể còn lâu hơn nữa, khi ấy, có thể các cậu sẽ phải
đối mặt với môi trường làm việc khắc nghiệt hơn bội phần, trước tiên phải
thích ứng với tương lai, đồng thời cũng phải giữ vững được tinh thần của
quân nhân thời đại này. Các cậu cần phải làm rõ xem trong những phương
pháp làm việc của chúng ta hiện nay, cái nào đã hết thời, cái nào vẫn cần
phải kiên trì tuân thủ, tất cả những điều này có lẽ sẽ trở thành ưu thế rất lớn
của các cậu trong tương lai đó.”
Chương Bắc Hải nói: “Thủ trưởng, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy hơi
nuối tiếc vì mình theo thuyết vô thần, bằng không chúng ta đã có thể hy
vọng được gặp lại nhau ở một nơi nào đó tại một thời điểm nào đó rồi.”
Người xưa nay vốn lạnh lùng nghiêm nghị như Chương Bắc Hải lại nói
ra những lời như vậy khiến Thường Vĩ Tư hơi bất ngờ, những lời này đồng
thời cũng làm gợn lên từng cơn sóng lớn trong lòng tất cả mọi người, song
là quân nhân, họ đều phải chôn giấu thật sâu sự yếu đuối trong lòng.
“Đời này có thể gặp nhau đã là may mắn lắm rồi, thay chúng tôi gửi lời
hỏi thăm các đồng chí trong tương lai nhé.” Thường Vĩ Tư nói.
Sau khi thực hiện nghi thức chào theo quân lễ lần cuối cùng, đội đặc
nhiệm bắt đầu lên máy bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT