“Không sao.” Lâm Ngữ Lam nở một nụ cười gượng: “Chúng ta về nhà thôi.”
“Ừm.” Trương Thác gật đầu, lên xe của Lâm Ngữ Lam.
Trên xe, Lâm Ngữ Lam không nói một lời nào, ngay cả âm thanh của bài nhạc cũng cố gắng bật nhỏ.
“Bà xã, sao anh cảm thấy tâm trạng của em có chút không ổn?” Trương Thác nghiêng mặt, nhìn Lâm Ngữ Lam, làm thế nào cũng cảm tháy không đúng lắm.
Lâm Ngữ Lam không kiềm được hỏi: “Anh và Tần Nhu đó…rất thân sao?”
Trương Thác trả lời: “Cũng không tính là rất thân, bạn bè bình thường thôi.”
“Sao em lại cảm giác rằng, Tần Nhu, hình như có chút thích anh?” Lâm Ngữ Lam cảm thấy trong lòng rất khó chịu khi vừa nghĩ đến những lời mà Tần Nhu đã nói với mình lúc chiều, nghĩ đến việc Tần Nhu thẳng thừng thừa nhận bản thân cô ta thích Trương Thác.
“Thích anh? Bà xã, em đừng có quậy nữa, anh sớm đã nói cho cô ấy biết là anh kết hôn rồi.” Trương Thác xòe tay giơ lên, dán ánh mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp của Lâm Ngữ Lam.
Dưới ánh mắt cháy rực của Trương Thác, Lâm Ngữ Lam cảm thấy có chút không tự nhiên: “Anh nhìn cái gì vậy?”
“Bà xã, em không phải là đang ghen đó chứ?” Trương Thác nhíu mày, nhìn Lâm Ngữ Lam một cách kỳ quái.
“Ghen? Em cần phải vậy sao?” Lâm Ngữ Lam khẽ hừm một tiếng, gò má ửng đỏ.
Trương Thác gật đầu.
Bị Trương Thác chọc đến như vậy, trong lòng Lâm Ngữ Lam dễ chịu hơn rất nhiều, giọng nói của cô có chút mềm dịu: “Ông xã, còn cách 7 ngày nữa là tòa nhà Xây xong, ngày mai chúng ta đi du lịch nha?”
Lâm Ngữ Lam muốn dành nhiều thời gian ở cùng với Trương Thác hơn, cô muốn hiểu nhiều hơn về người đàn ông bên cạnh này.
Nếu như nói, trước đây, Lâm Ngữ Lam là bị động mà thích Trương Thác, thích sự chăm sóc của Trương Thác đối với mình, thích sự tài hoa mà lúc nào Trương Thác cũng thể hiện ra, thích sự quan tâm mà Trương Thác đối với mình, thích dáng vẻ anh ấy dũng cảm quên mình vì cô.
Còn bây giờ, Lâm Ngữ Lam, ngược lại là muốn bản thân mình chủ động thích người đàn ông này, chủ động thích, và bị động thích đối với một người mà nói là sự thay đổi mức độ tình cảm ở mức sâu đậm hơn.
“Được đấy.” Trương Thác gật đầu: “Em muốn đi đâu? Có kế hoạch chưa?”
“Tối nay hai chúng ta cùng nhau lên kế hoạch ha.”
Sau khi Trương Thác và Lâm Ngữ Lam về nhà, nhìn thấy Mễ Lan đang ngồi trên sofa.
Vừa thấy hai người Trương Thác trở về, Mễ Lan ngay lập tức lên tiếng.
“Trương Thác, tình hình hôm nay cũng gây chuyện cũng không nhỏ đấy, cô nương nhà nào mà khiến cho thú tính của anh bộc phát vậy, có phải là Ngữ Lam nhà tôi hết thỏa mãn anh nỗi rồi?” Mễ Lan gương mặt tươi cười xinh đẹp, có thể nhận thấy rõ là đang đùa với Trương Thác và Lâm Ngữ Lam: “Ngữ Lam, chẳng phải mình đã nói cậu rồi sao, phụ nữ, bình thường cũng phải chủ động một chút, làm thêm nhiều chuyện tình cảm với chồng nhiều hơn một chút, như thế mới có thể nắm chặt lấy trái tim của đàn ông!”
Lâm Ngữ Lam bị những lời lẽ lộ liễu của Mễ Lan chọc cho mặt đỏ bừng, tiện tay cầm lấy một cái gối, ném về phía người Mễ Lan, ngượng ngùng nói: “Cậu muốn chết hải!”
“Xớ!” Mễ Lan nhéch miệng: “Trương Thác, người vợ này của anh dạy dỗ vậy là không được rồi, kết hôn lâu như vậy rồi mà còn thẹn thùng như thế, nếu tôi là anh, thì đã châm cho cô ấy chút kích thích để tăng thêm can đảm rồi!”
Trương Thác lau mồ hôi trên trán, Mễ Lan này thật là lời gì cũng có thể nói ra được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT