Anh Là Một Bài Hát Trong Lòng Em

Khúc ca thứ 4


1 năm

trướctiếp

Edit: Siara Thanh Vân

Khả Nhiên

—————————

Anh sớm muộn gì cũng sẽ tìm một nữ sinh để yêu đương, cũng giống như bạn bè của anh vậy

Nghỉ hè năm hai, ba mẹ Tề Miểu mang cô đi Quảng Tây cùng Vân Nam du lịch. Dọc theo đường đi nhìn rất nhiều phong cảnh mỹ lệ, gặp được rất nhiều chuyện thú vị, da cô rám đen đi một chút, bị Nghiêm Mạt Mạt cười nhạo là từ Châu Phi trở về, nhưng là chút chuyện này không có ảnh hưởng chút nào đến tâm tình của Tề Miểu.

Thời gian khai giảng đến nhanh, mẹ cô mua cho cô một cái váy mới, trắng tinh khôi, mặc lên người phi thường xinh đẹp. Ngày đầu tháng chín lúc đi lên trường báo danh, cô đem nó mặc vào.

Thấy cô, Nghiêm Mạt Mạt khoa trương oa một tiếng, "Rất có khí chất nha~"

Tề Miểu có chút đỏ mặt.
Đang lúc này, bọn Qua Nhiên cùng Lý Thắng Nghiêu, Đường Nguyên, Mạc Hiểu Tĩnh, Phùng Minh Huy một đám người cùng nhau đối diện đi tới.

"Mạt Mạt" Lý Thắng Nghiêu gọi Nghiêm Mạt Mạt, túm cô ấy đến gốc cây xa xa kia nói chuyện, tựa như là bọn họ bị nghỉ hè làm cho khó chịu, Lý Thắng Nghiêu chê cười nói cái gì đó, Nghiêm Mạt Mạt quay đầu tức giận không để ý tới anh ta.

Tề Miểu còn phải đợi Nghiêm Mạt Mạt cùng đi đóng học phí, nên một mình tránh xa cũng không tốt, đành phải ở tại chỗ chờ cô .

Bọn Qua Nhiên cũng ở đây chờ Lý Thắng Nghiêu.

Đường Nguyên cùng Mạc Hiểu Tĩnh buồn cười trách mắng Lý Thắng Nghiêu, Phùng Minh Huy chỉ đưa ánh mắt hướng về Tề Miểu, lấy khuỷu tay huých vào Qua Nhiên đứng một bên, nhỏ giọng nói câu gì đó. Qua Nhiên lập tức nhìn về phía cô, ánh mắt Tề Miểu cùng anh bất ngờ đối nhau.
Qua Nhiên ánh mắt sáng lên, huýt sao, cười cười đối với Tề Miểu nói: "Hôm nay thật xinh đẹp a."

Đây là sau cái đêm thần bí đó, Qua Nhiên đối với Tề Miểu nói câu đầu tiên

Tề Miểu có chút đờ đẫn, chờ cô phục hồi tinh thần lại, bọn Qua Nhiên đã đi về hướng của trường học.

"Không đợi Nghiêu tử ? Không phải nói cùng đi đá cầu sao?" Cô nghe thấy Phùng Minh Huy nói.

"Nhìn cậu ta như thế, đâu còn tâm tư mà đá cầu, bạn gái trọng yếu hơn" Đường Nguyên cười hì hì nói.

Tề Miểu thoáng nhìn về phía đằng sau gốc cây bên kia, Nghiêm Mạt Mạt đã bị Lý Thắng Nghiêu chọc cười cho ầm lên, hai người bắt đầu vừa cười vừa nói, xem ra một chút cũng không chịu đi, Tề Miểu bất đắc dĩ liền quyết định mình đi báo danh trước.

Lúc xoay người, phía sau lại truyền tới thanh âm của Đường Nguyên, nói: "Tiểu ca, đem Tình cách cách nhà cậu kêu đến cùng nhau đi chơi luôn".
Qua Nhiên cười nói: "Cô ấy làm gì ở không, phải giúp giáo viên kiểm tra bài tập nghỉ hè..."

"Tử Thanh cùng Phương Đồng cũng bị vậy thôi..."

"Chậc, bi ai thay cho học sinh giỏi a....À, đúng rồi, tên tiểu tử Giang Lập này chết ở đâu rồi? Thế nào lại không thấy cậu ấy?"
"Vẫn còn ở nước Mĩ a, đoán chừng là mấy ngày nữa mới trở về....."

"Tiểu tử này, dứt khoát ở lại đó luôn đi đừng trở lại...."

Tề Miểu dừng thật lâu mới tiếp tục đi đến chỗ báo danh, trên đường đụng phải mấy bạn học nữ, tất cả đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô, "Tề Miểu, cậu làm sao vậy, không thoải mái sao?"

"Không có" Tề Miểu cười một cách khó khăn.

"Nhưng là sắc mặt của cậu xem ra thật là khó coi...."

"Thật là không có sao mà, có thể là đúng dưới trời nắng quá lâu đi" Tề Miểu làm bộ làm tịch giơ tay lên, lấy tay giả bộ lau mồ hôi ở trán.
Tất cả lớp đều báo danh ở một gian phòng học tại lầu một, mỗi lớp là một cửa sổ, Tề Miểu tới không tính là sớm, đội ngũ trước mặt đã xếp hàng bảy tám người, ánh mắt của cô luôn không tự chủ được rơi vào khung cửa sổ đầu tiên đang cùng thầy giáo chủ nhiệm sóng vai ngồi cùng một chỗ tử tế kiếm tra bài tập nghỉ hè của các bạn học sinh khác- Tình cách cách.

Bạn học nữ quen biết với cô ở bên cạnh nói với cô , cô một câu cũng không nghe được, cả đầu đều là câu nói Đường Nguyên đối với Qua Nhiên "Tình cách cách nhà cậu".

Tình cách cách tên là La Trăn Tình, là ủy viên phong trào của lớp 1, cùng tuổi với Qua Nhiên, cũng là hoa khôi của lớp, bởi vì lúc cười lên thì nhìn có chút giống như Tình nhi ở trong phim 《Hoàn châu cách cách》, hơn nữa tên của cô ấy cũng có một chữ Tình, cho nên bọn nam sinh cũng đều ầm ĩ gọi cô ấy là "Tình cách cách", dần dà biệt hiệu này cả lớp thậm chí cả trường đều biết, ngay cả giáo viên đứng lớp cũng đều thích trêu chọc cô ấy,
"Phần sau của vấn đề này, mời Tình cách cách của chúng ta trả lời một chút"

Trong lớp cũng không ít nam nữ học sinh bắt đầu yêu sớm, Qua Nhiên lại được nữ sinh hoan nghênh như vậy, Tề Miểu nghĩ là anh sớm muộn gì cũng sẽ tìm một nữ sinh để yêu đương, cũng giống như bạn bè của anh vậy.

Nhưng là, cô không nghĩ lại nhanh như vậy.

Sau khi khai giảng, Tề Miểu thường xuyên thấy Qua Nhiên cùng La Trăn Tình như hình với bóng. Buổi sáng bọn họ cùng nhau ăn điểm tâm sáng, nghỉ giữa khóa cùng nhau nhau nói chuyện phiếm trên hành lang, tan học cùng nhau đi đến sân thể dục tản bộ, rồi cùng nhau về nhà.....

Cơ hồ tất cả mọi người đều biết rõ bọn học cùng một chỗ, các nam sinh ồn ào , các nữ sinh thì vô cùng ghen tị La Trăn Tình.

Cho đến lúc, sau khi thầy chủ nhiệm hai lớp gọi Qua Nhiên cùng La Trăn Tình đi nói chuyện, trong trường học bọn họ mới thu lại một chút. Nhưng là tan học, sau khi nghỉ rồi hai người ở bên ngoài lại dính lại cùng một chỗ.
Ba của Qua Nhiên bình thường rất ít quản anh, ở phương diện tiền bạc lại hết sức hào phóng, Qua Nhiên hàng tháng có hai ba ngàn tệ tiên tiêu vặt, trừ ra tiền mời bạn bè cùng lớp ăn nhậu chơi bời, còn dư lại hầu như anh đều dùng trên người La Trăn Tình, mua cho cô ấy đồ ăn, hoa tươi, hộp âm nhạc, y phục..... Chỉ cần cô ấy thích, có khả năng, anh đều không chút do dự mua cho cô ấy.

Không nói đến những nữ sinh thích Qua Nhiên, ngay cả Nghiêm Mạt Mạt đều đỏ con mắt phát điên, ba ngày hai bữa ở bên tai Tề Miểu gào to.

"Qua Nhiên lại mua hoa cho La Trăn Tình!"

"Qua Nhiên lại mua chocolate cho La Trăn Tình!"

"Qua Nhiên lại mua quần áo cho La Trăn Tình!"

"Qua Nhiên lại....."

Mà phản ứng của Tề Miểu lại chỉ có nhàn nhạt một câu." Nha, vậy sao."

Sau lần thứ N, Nghiêm Mạt Mạt trợn tròn mắt hỏi cô, "Miểu Miểu, cậu một chút cũng không hâm mộ sao?"
"Hâm mộ, có cái gì tốt để hâm mộ?" Tề Miểu nghĩ một đằng nói một nẻo nói,"Những thứ đó mình mà nói muốn, ba mẹ mình cũng sẽ mua cho mình a, cũng không phải không có chút tiền này"

"Ba mẹ mua cùng nam sinh mua tại sao lại có thể giống nhau!" Tề Miểu không nói thêm gì nữa, một lần nữa vùi đầu vào biển câu hỏi trong vở bài tập. Cô biểu hiện đến vô cùng hờ hững, nhưng chỉ có trong lòng cô biết rõ, cô cùng những nữ sinh đó không khác biệt, nội tâm của cô cũng ghen tị, một chút so với các cô ấy đều không kém. Nhưng là cô không phải vì Qua Nhiên mua cho La Trăn Tình những thứ đó, mà chỉ vì cô ấy có thể đứng ở bên cạnh anh gần như vậy, chỉ vì cô ấy có cái danh hiệu đó ——bạn gái Qua Nhiên.

Vì tránh đi bọn họ, Tề Miểu không đi tới "Thiên Thiên Lai" ăn điểm tâm nữa, cũng bắt đầu giảm bớt đi trên hành lang nói chuyện phiếm cùng tản bộ trên sân thể dục. Cô tận lực không chú ý đến nữ sinh trong lớp bàn tán thảo luận bọn họ có dắt tay hay không, có hôn môi hay không, có lên giường hay không...., chuyên chú làm đề ôn tập. Học kỳ này, vì để tê liệt chính mình, cô giống như là một nhà tu khổ hạnh, trừ học tập ra vẫn là học tập. Thành tích của cô đột nhiên tăng mạnh, thi giữa kỳ vượt qua Lâm Tử Thanh, trong lớp cô đứng thứ hai, toàn khối đứng thứ bảy, thi cuối kỳ ngay cả Phương Đồng cô đều vượt qua, trong lớp đứng thứ nhất, toàn khối đứng thứ hai.
Tề mẹ mừng rỡ như điên, cứ theo đà này, Tề Miểu muốn thi lên lớp học trọng điểm của cấp ba một chút vấn đề cũng không có, mấu chốt là xem cô có thể luôn luôn tiếp tục giữ vững, thi đậu lớp trọng điểm của cấp ba hay không.

Bà vui vẻ, tiền mừng tuổi của Tề Miểu năm nay không cần cô giao nộp, mà nói cô tự do tiêu xài, muốn mua cái gì thì mua cái đó, còn dư thì thì tự cô giữ. Trên thực tế, quần áo mới mà Tề mẹ mua cho cô ở lần thành tích trước còn tốt lắm, muốn Walkman* mới ba cũng mua cho...Tề Miểu kéo Nghiêm Mạt Mạt đi lại vài vòng trên đường, cũng không biết mua cái gì mới tốt. Nghiêm Mạt Mạt đi đến mệt mỏi, chỉ vào cửa hàng đối diện đường cái, cửa hàng nghe nhìn tên là "Tuế Nguyệt Như ca" nói: "Cậu không phải mới mua Walkman sao, đi mua một ít băng cát xét đi"
*Walkman: máy cát xét nhỏ, có tai nghe

Tề Miểu gật đầu, "Được rồi."

Tiệm này mới mở, trong tiệm bán tất cả đều là bản chính, cùng mấy tiệm nhỏ chuyên bán mấy bản sao trộm kia hoàn toàn bất đồng, ngay cả trang hoàng trong tiệm cũng rất phong cách, góc tường bày mấy bồn hoa cỏ , trên tường có hai máy nghe thử - loại máy nghe thử băng cát xét, kèm theo là một cái headphone, phía dưới còn có thêm ghế sofa màu đỏ để cung ứng cho khách hàng ngồi nghe thử.

Tề Miểu rất thích tiệm này, cùng Nghiêm Mạt Mạt ngồi ở trên ghế sofa uống trà sữa mới mua trên đường nghe một bài hát nhi đồng, sau đó đi tìm album của những ca sĩ mà cô khá thích như Vương Phỉ, Tôn Yến Tư, Châu Kiệt Luân, Lưu Nhược Anh, Nhậm Hiền Tề, lúc đi tới quầy thu ngân chuẩn bị tính tiền chợt nghe cạnh cửa truyền đến thanh âm quen thuộc, cô theo bản năng quay đầu, nhìn thấy Qua Nhiên cùng La Trăn Tình.
Qua Nhiên mặc áo phông cao bồi, La Trăn Tình mặc váy liền ái màu lam, trên mặt hai người đều có nụ cười, xem ra vô cùng hòa hợp.

Tề Miểu ngơ ngác phút chốc, rồi lập tức quay mặt đi, cúi đầu tiếp tục lật ví tiền.

Nghiêm Mạt Mạt ở bên cạnh đi qua cùng Qua Nhiên nói chuyện , "Ô, Tiểu ca, hẹn hò sao ~"

Bởi vì hai người cùng có bạn trai chơi chung một nhóm, La Trăn Tình cùng Nghiêm Mạt Mạt thường xuyên gặp mặt, các cô đối với lẫn nhau cũng coi như quen thuộc, nghe được Nghiêm Mạt Mạt trêu chọc, La Trăn Tình hờn dỗi phản kích nói: " Cậu cũng không phải hẹn hò hay sao? Lý Thắng Nghiêu đâu, cậu ấy núp ở nơi nào?"

"Cái gì a, mình cũng bạn thân đi ra dạo phố không được sao!"

Qua Nhiên cười hỏi: "Bạn của cậu đâu?"

"Kìa, ở bên kia kìa."

Cho dù đưa lưng về phía bọn họ, Tề Miểu vẫn có thể cảm giác được ánh mắt Qua Nhiên rơi vào trên thân mình, cô không tự chủ liền đứng thẳng lưng lên.
Kì kèo một hồi, mà Nghiêm Mạt Mạt cũng không có dự định dừng nói chuyện phiếm với Qua Nhiên, Tề Miểu đành phải bất đắc dĩ vén màn, cầm băng cát xét đi tới chỗ của bọn họ.

"Mua xong?" Nghiêm Mạt Mạt hỏi

Tề Miểu gật gật đầu, sau đó đối với Qua Nhiên cùng La Trăn Tình khẽ mỉm cười, xem như chào hỏi.

Qua Nhiên xem mấy băng cát xét trong tay cô một cái, cười nói: "Xem ra cậu thật rất thích Vương Phỉ a."

Biêu tình của Nghiêm Mạt Mạt cùng La Trăn Tình cũng có chút kinh ngạc.

Tề Miểu trên mặt đỏ một chút, lôi kéo tay Nghiêm Mạt Mạt một chút nói: " Mẹ mình còn chờ mình về nhà ăn cơm, đi thôi"

"Được rồi" Nghiêm Mạt Mạt đối với Qua Nhiên cùng La Trăn Tình khoát tay một cái nói, "Tiểu ca, Tình cách cách, tụi mình về trước, bye bye~"

"Ok, bye bye"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp