Lúc Tần Trà ở trong khoang trị liệu đi ra, chủ nhiệm vỗ vỗ bả vai cô, rất đồng tình săn sóc mà nói: “Tôi thấy sóng tinh thần của bệnh nhân đặc biệt tốt, trái lại là cô…”
Tần Trà đẩy cửa khoang máy trở về hiện thực, cả tinh thần lẫn thể lực vẫn chưa thể từ nơi âm u, chết chóc kia thoát ra, cả người cô có chút hoảng hốt.
[ Chơi vui chứ? Người ta yêu. ]
Đây rõ ràng chỉ là lời nhắc nhở của trò chơi, nhưng cô lại nghĩ, từng câu từng chữ đều chất chứa khắc cốt ghi xương mà Trường Hi đối với cô… cưng chiều sủng nịch?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT