Tiết Diêm có một phòng khám tư nhân trong thành phố.

Tiểu trợ lý ngày thường phụ trách xử lý phòng khám thuận tiện hỗ trợ cho Tiết Diêm ôm tư liệu, không ngăn được tò mò đánh giá hai vị khách đang nói chuyện với bác sĩ Tiết.

Tối hôm qua bác sĩ Tiết gọi điện thoại bảo cô hoãn lại các cuộc hẹn trước đó, chuẩn bị sẵn sàng công tác xem bệnh hôm nay. Bác sĩ Tiết rất ít phá lệ, cô còn tưởng rằng lần này tới sẽ là người bệnh có chứng bệnh nghiêm trọng gì đó, lại không nghĩ rằng là hai người đàn ông trẻ tuổi, mấu chốt là tướng mạo đều rất soái lại có khí chất…

/

“Xin chào, bác sĩ Tiết.”

Tiết Diêm khoác một cái áo blu trắng, bên trong là một cây đen vạn năm không đổi, mắt đào hoa bất động thanh sắc đánh giá người đàn ông trước mặt, “Chào cậu, Giang tiên sinh.”

Tối hôm qua vừa mới nói Từ Minh để Giang Yến khám bệnh nhân lúc còn sớm, không lâu lắm liền nhận được điện thoại hẹn trước của Từ Minh, tiếp đó liền hẹn thời gian vào buổi sáng, lúc này đây cặp tình nhân nhỏ liền đến trước mặt mình ——

Nếu không phải Giang Yến quả thật có chút chênh lệch với bộ dạng anh nhìn thấy ở một năm trước, Tiết Diêm thật sự phải hoài nghi có phải đôi phu phu bọn họ đang giận dỗi nhau, đến chỗ anh gây chuyện hay không.

/

Từ Minh ở bên cạnh đứng ngồi không yên, nắm chặt ống tay áo Giang Yến: “Khi nào thì bắt đầu?”

“Giang tiên sinh chuẩn bị xong mà nói, hiện tại có thể bắt đầu.” Tiết Diêm quan sát đủ rồi, quay đầu gọi tiểu trợ lý đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Giang Yến nghe vậy nhìn sang Từ Minh, không nói gì. Từ Minh nhận được ánh mắt của hắn, cho rằng hắn đang khẩn trương, đang muốn trấn an hắn, liền nghe thấy Tiết Diêm ở một bên lành lạnh nói,



“Giang tiên sinh yên tâm, trong quá trình khám bệnh người nhà sẽ tránh đi.”

“Bắt đầu thôi.” Giang Yến mở miệng.

Từ Minh: “???”

/

Từ Minh đợi gần nửa tiếng ở ngoài phòng chờ, Tiết Diêm mới ra khỏi phòng khám, cậu bật dậy khỏi sô pha, “Sao rồi?”

Cậu thử nhìn ra sau Tiết Diêm, không có Giang Yến, “Anh ấy đâu? Sao không ra?”

Tiết Diêm cúi đầu lật lật báo cáo trong tay, cũng không ngẩng đầu lên mà nói: “Giang tiên sinh rất tích cực, làm xong kiểm tra liền hỏi tớ khi nào có thể kê thuốc cho anh ấy.”

Lúc này Từ Minh mới thu hồi tầm mắt khỏi cửa phòng khám, liếc báo cáo trong tay cậu ta: “Kết quả khám bệnh?”

“Tạm thời chưa đến trình độ trầm cảm nặng, theo như phần kiểm tra này, phản ứng sinh lý của anh ấy còn chưa bị ảnh hưởng quá sâu bởi trạng thái trầm cảm. Vấn đề tương đối nghiêm trọng là mất ngủ, chán ăn, khuyết thiếu thể hiện cảm xúc, có lẽ còn sinh ra ảo giác, phản ứng cũng có chút chậm chạp, nhưng sẽ không tạo thành chướng ngại giao tiếp. Theo như trước mắt, chỉ cần anh ấy phố hợp trị liệu, muốn khôi phục khỏe mạnh không khó.”

/

Sắc mặt Từ Minh cũng không chuyển biến tốt đẹp khi nghe đến câu cuối, ngược lại trái tim càng trầm xuống một chút: “Nhưng anh ấy cũng không phối hợp, phải không?”

Tiết Diêm nhìn cậu có chút ngoài ý muốn: “Cậu vẫn là rất hiểu anh ấy.”

“…. Nếu như anh ấy dễ dàng phối hợp như thế, ngược lại không giống anh ấy.” Bả vai Từ Minh sụp xuống, tuy rằng đã sớm đoán trước hắn sẽ không phối hợp, vẫn nhịn không được có chút thất vọng, “Không hợp tác như thế nào?”



“Cái gì cũng không chịu nói, hỏi tới liền đi vòng vèo với tớ, không biết còn tưởng rằng người đàn ông của cậu đang bàn chuyện làm ăn với tớ.” Tiết Diêm khép lại báo cáo, tùy tiện xoay xoay bút trong tay,

“Lấy một ví dụ, tớ hỏi anh ấy điều gì khiến anh ấy bận tâm, anh ấy rất nghiêm túc tự hỏi một lúc, nói bận tâm nhất chính là khi nào thì anh ấy mới có thể tốt hơn.”

Từ Minh gãi gãi đầu, không còn lời gì để nói.

/

“Vậy phải làm thế nào?”

“Ngoài ý muốn chính là, trí lực của Giang tiên sinh cũng không bị thiếu hụt, anh ấy biết rất rõ trạng thái tinh thần của mình —— rất lâu rồi tớ chưa từng thấy một người bệnh tỉnh táo như thế,”

Trong mắt Tiết Diêm xẹt qua một tia hứng thú, “Nhìn từ bên ngoài, anh ấy rất phối hợp với việc làm của tớ, nhưng trên thực tế anh ấy đang kháng cự, hoặc là nói kháng cự bác sĩ tâm lý, này không hợp lẽ thường. Dưới tình huống bình thường người bệnh có trí lực hoàn thiện sẽ không xuất hiện loại phản ứng này….”

Cậu ngừng lại động tác xoay bút, “Có lẽ Giang tiên sinh đã từng đi tìm bác sĩ tâm lý, hơn nữa rất có thể tăng thêm vấn đề tâm lý trong quá trình đó.”

/

“Cái gì??” Sắc mặt Từ Minh thay đổi kịch liệt, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có khả năng này, “Sao có khả năng? Trừ một năm này, lúc bọn tớ ở bên nhau… anh ấy rất tốt, sao có khả năng từng gặp bác sĩ tâm lý?”

“Có lẽ chính là trong một năm qua, hoặc là lúc các cậu chưa quen, anh ấy đã gặp thì sao.” Tiết Diêm nâng mắt nhìn cậu, giọng nói mang theo trấn an,

“Vừa rồi Giang tiên sinh đã đồng ý cho tớ làm biện pháp thôi miên với anh ấy, có lẽ lần này có thể đạt được một ít tin tức có ích.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play