Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilun
Đường Hân Nhiên lập tức xin chỉ thị một chút.
Rất nhanh liền được phê chuẩn, hơn nữa phái hai nhân viên nghiên cứu tới để hỗ trợ.
Chiếc camera thời gian này nói là camera nhưng trên thực tế hoàn toàn không giống với camera trong thế giới bọn họ, không có ống kính, không có màn trập, chỉ có một màn hình thao tác, tổng thể giống như một cái hộp phẳng kim loại hình vuông 20cm.
Bọn họ quay lại khách sạn thử kính, cố định máy camera lên giá ba chân, sau đó dưới sự chỉ dẫn của tiểu hệ thống dùng một loại ngôn ngữ đặc thù nhập thời gian địa chỉ tọa độ tương ứng vào camera thời gian, sau đó ấn cái nút trên đỉnh, liền thành công mở ra.
Khi máy khởi động, chỉ thấy nó tản ra ánh sáng màu lam nhạt.
Các nhân viên nghiên cứu nhanh chóng lui ra sau.
Sau đó liền có vô số tia sáng màu đỏ giống như tia laser bắn ra! Camera nhanh chóng vận động, những tia sáng đỏ phác họa thân ảnh Úc Khải trong không trung, cùng với cảnh tượng đồ đạc xung quanh, hoàn cảnh biến đổi theo từng giây, một lúc sau liền tạo nên toàn bộ cảnh tượng lúc đó, thậm chí phía sau có người đi qua cũng đều phác họa ra.
Một hình ảnh lập thể đa chiều được tạo từ tia laser, hoàn toàn là một cảnh tượng trong một bộ phim bom tấn khoa học viễn tưởng!
Tất cả mọi người đều nhìn đến ngây ngẩn.
Mà cũng lúc đó, một vài hình ảnh được truyền vô tuyến vào máy tính.
Đúng là hình ảnh Úc Khải thử vai ngày đó!
Mười phút sau, ghi hình kết thúc.
Nhân viên nghiên cứu vội vàng mở hình ảnh.
Sau đó khiếp sợ phát hiện những hình ảnh được dựng lại này không chỉ rất hoàn chỉnh, thậm chí còn sắc nét hơn cả hình ảnh mà đoàn phim quay lúc trước gấp mấy lần, zoom lớn lên thậm chí còn nhìn rõ cả lông mi.
"Chúa ơi!" Ngay cả nhân viên nghiên cứu dày dặn kinh nghiệm cũng phải cảm thán: "Thật quá thần kỳ....."
Chỉ một cái máy nho nhỏ như vậy cư nhiên cũng có thể quay được cả hình ảnh trong quá khứ!
Đây rốt cục là làm bằng cách nào?!
Cho dù trong khoảng thời gian ngắn không thể khống chế loại kỹ năng xuyên qua thời không như này, nhưng cái máy này cũng có tác dụng rất lớn ở những lĩnh vực khác!
Ví dụ như dựng lại hiện trường phạm tội.
Từ nay về sau, những kẻ tội phạm cùng hung cực ác đó sẽ không dễ dàng thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật!
Bọn họ lại chuyển camera tới phòng kho khách sạn, trực tiếp dựng lại toàn bộ quá trình Kha Bành Việt được người lén mang vào phòng xóa file, bẻ thẻ nhớ sau đó lại đổ cà phê lên máy tính.
Vừa nhìn thấy gã, Úc Khải liền hiểu ra.
Cậu đã nói sao chuyện nhỏ như này cũng có thể ồn ào như vậy, quả nhiên là bởi vì hào quang nhân vật chính vạn nhân mê gây ra.
Kha Bành Việt là một trong muôn vàn con cá trong ao cá của Úc Tinh Thần, nói chung năng lực không coi là mạnh, không thể so sánh với loại thiếu gia con nhà giàu tuổi trẻ đầy hứa hẹn như Thẩm Dục, nhưng gã đối với Úc Tinh Thần thực sự đủ "liếm".
(Liếm cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.)
Thời còn là học sinh, bởi vì vóc dáng không cao, tướng mạo hơi nghiêng về nữ tính, Kha Bành Việt bị bạn học cười nhạo là ẻo lả, bắt nạt và xa lánh gã các kiểu, thiếu chút nữa luẩn quẩn trong lòng mà tự sát.
Lúc ấy chỉ có Úc Tinh Thần nguyện ý làm bạn với gã, còn ra tay trợ giúp khi gã bị người bắt nạt, đuổi những người xấu đó đi.
Tận đến sau này, nhà họ Kha làm ăn phát đạt, gã mới có thể dương mi thổ khí, hung hăng trả thù những người bắt nạt gã lúc trước.
Nhưng lúc này lại có người tới kết bạn, theo đuổi Kha Bành Việt, gã đều không tin, ở trong mắt gã, chỉ có Úc Tinh Thần mới là người thực sự đối xử tốt không cần báo đáp với gã mà thôi.
Những người khác đều hướng về phía tiền của gã mà thôi.
Úc Tinh Thần là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời đầy u tối của gã, gã nguyện ý bảo hộ Úc Tinh Thần cả đời.
Cho nên chỉ cần là Úc Tinh Thần muốn, chỉ cần Úc Tinh Thần có thể vui vẻ, cho dù bắt gã làm gì gã cũng vui vẻ chịu đựng, cho dù vì vậy mà phải trả giá mọi thứ.
Nói tóm lại.
Úc Khải: "Lại là một kẻ thần kinh."
Cậu đột nhiên cảm thấy, nguyên chủ có thể sống đến kết cục đã không tệ rồi, đối đầu với một đám thần kinh không muốn sống như vậy, ai chịu nổi?
Tiểu hệ thống:【Thấu hiểu!】
Úc Khải: "Loại tiểu thuyết như này rốt cuộc có ý tứ gì?"
Nhìn một đám thần kinh nổi điên a?
Tiểu hệ thống:【Bởi vì từ góc độ của Úc Tinh Thần mà xem thật sự rất sướng, một đàn em lớp dưới mà y tùy tay trợ giúp thế mà lại vẫn luôn yêu thầm ý, chờ y trở về, vị học đệ vốn không có tiếng tăm gì đã trưởng thành một anh chàng đẹp trai, nhà giàu mới nổi ở Cửu Thành, đối với y trung tâm như một, vì cùng y tiến vào giới giải trí mà tạm nghỉ học, xong còn chấp nhận trả giá mọi thứ vì y, y không cần làm gì, chỉ cần oán giận hai câu liền có người tới giúp y giải quyết tất cả mọi việc.】
Úc Khải: "......Điều đó cũng không thể xóa bỏ sự thật đầu óc bọn họ thật sự bị điên."
Tuy gã hủy video thử vai không còn một mảnh, nhưng không phải cậu vẫn còn sống sờ sờ đấy sao? Không còn thì cậu thử vai thêm lần nữa, chỉ để chứng minh cho người khác thấy năng lực của cậu mà thôi, có thể có rất nhiều phương thức, có gì to tát chứ?
Hay là cảm thấy lợi dụng internet tạo áp lực là có thể thay thế cậu?
Ngươi nằm mơ cho nhanh.
Sau khi có được video, Đường Hân Nhiên đăng nhập vào Weibo của Úc Khải, đang chuẩn bị đăng video, đột nhiên thấy một hot search Weibo hai tiếng trước.
"Tiểu Khải, mau xem, Cảnh Vân Trăn phát Weibo bảo vệ cậu này."
"Hả?" Úc Khải đi tới.
Cảnh Vân Trăn đẹp trai nhất thế giới: "Tôi đã giới thiệu Úc Khải với Ngải đạo diễn, nhưng tôi cho rằng cậu ấy hoàn toàn có năng lực đóng nhân vật này, dù sao tôi cũng đầu tư vào bộ phim này."
Hiện tại trên mạng có không ít người đang chửi cậu đồng thời chửi cả Cảnh Vân Trăn, nói bọn họ quan hệ mờ ám, nói Cảnh Vân Trăn dựa vào quan hệ cứng rắn nhét Úc Khải vào đoàn phim.
Bằng nhân khí của Cảnh Vân Trăn, loại tin tức mặt trái như này có thể nói là không đáng nhắc tới, lúc này hắn chỉ cần giữ im lặng là xong, căn bản không cần phải xen vào.
Cố tình hắn lại không, không chỉ thản nhiên thừa nhận mình đề cử Úc Khai, còn tỏ vẻ tin tưởng năng lực của Úc Khải.
Kiên quyết dứt khoát đứng về phía Úc Khải, bày tỏ sự ủng hộ dành cho cậu.
Úc Khải trong lòng ấm áp —— nếu không có một câu cuối cùng.
"Người mới, tiền cưới vợ của tôi đều đầu tư vào đoàn phim, đừng để tôi lỗ vốn @ Úc Khải."
Thần cmn tiền cưới vợ!
Đầu tư một bộ phim cũng khiến anh rỗng túi? Anh lừa ai vậy? Không tao hai cậu anh sẽ chết à?
Úc Khải không nhịn được dục vọng muốn phỉ nhổ, lại @ lại.
"@ Cảnh Vân Trăn đẹp trai nhất thế giới Được, vậy em sẽ cố gắng cho anh lấy được vợ."
Fan CP: ?!
[A a a a a a!! ]
[Hai người kia đang ve vãn tán tỉnh ở nơi công cộng sao?!]
[Úc bảo không cần cố gắng!! Gả mình cho Cảnh ca là được, Cảnh ca liền có vợ!!]
[Đột nhiên có chút chờ mong, nếu phim này lỗ, Úc bảo bối có thể bồi thường luôn bản thân cho Cảnh ca không nhỉ!]
[ A a a a, Úc bảo đem bản thân bồi thường cho Cảnh ca!!]
[Thật kích thích! Có thái thái nào động bút chưa, muốn xem!!]
Vài phút sau, video được đăng lên, không có chú thích, chỉ là một đoạn video vô cùng đơn giản.
Nhưng còn gì thuyết phục hơn một video trực tiếp?
Lần này chân tướng thực sự rõ như ban ngày.
[Ồ, diễn rất khá!]
[Hu hu, sức cuốn hút quá tuyệt vời!]
[Thật sự không nghĩ tới Úc Khải đúng là có chút tài năng.]
[Thực xin lỗi, ta vả mặt, thật thơm! ]
[A a a a, cảm động quá!! Yêu yêu, ta bắt đầu mong đợi bộ phim này!]
[ Không hổ là Úc bảo, học cái gì cũng nhanh, tiến bộ nhanh như vậy, thiết lập IQ cao mãi không sụp đổ!]
Cảnh Vân Trăn và đoàn phim đều chia sẻ, hướng gió trên mạng lập tức đổi chiều!
Hiệu quả vả mặt bôm bốp.
Kha Bành Việt thấy một màn như vậy, tức giận đến xanh cả mặt.
Gã chẳng thể ngờ rằng, ngay cả máy tính gã cũng trực tiếp hủy diệt rồi, thế mà trong tay bọn họ cư nhiên còn có video sao lưu!
Không thể nào! Bằng sự hiểu biết của gã về đoàn phim, ít nhất cũng phải chờ buổi tối kết thúc công việc mới có thể sao lưu video nhỉ? Huống chi chỉ là một video ghi hình thử vai thôi, ai lại coi trọng như vậy?
Sớm biết vậy gã nên dùng nhiều tiền hơn, trực tiếp mua nhân viên công tác bên trong để bảo đảm tất cả các bản sao đều bi xử lý!
Trong khi Kha Bành Việt đang hối hận, cảnh sát tới cửa.
Đối mặt với video chứng cứ, Kha Bành Việt ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa!
"Sao có thể?!"
Rõ ràng gã đã xác nhận trong phòng khách sạn không có camera giám sát, sao vẫn để lại video, hơn nữa video này quay đến rõ ràng, nhất cử nhất động của gã, ngay cả tên file trên máy tính cũng chụp đến rõ ràng!
Nói là đi nhầm? Vậy người dẫn người vào là ai?
Ngươi nói ngươi tò mò động vào máy tính? Sao lại động đến chính xác như vậy, vừa vào không làm gì khác lập tức xóa bỏ đoạn video thử kính cùng ngày kia?
Còn nói không cẩn thận đụng vào đổ cà phê, ngươi không cẩn thận là không cầm lấy ly cà phê đổ ập xuống mà lại trực tiếp đổ vào bàn phím laptop sao?
Còn có thẻ nhớ camera và ảnh chụp lịch sử trò chuyện đó.
Căn bản không cần thanh minh!
Nhưng chuyện tới nước này, Kha Bành Việt vẫn cảm thấy nhà mình có tiền, tiêu tiền là được, thực sự mạnh miệng, thái độ với cảnh sát rất ngoan cố, dáng vẻ ngông nghênh xấc xược, cực kỳ không phối hợp.
Nhưng gã nào biết lúc này đã đá phải ván sắt rồi, quốc gia ba ba sẽ không dễ dàng tha cho gã.
Ngoan ngoãn đi đạp máy may cải tạo một lần nữa làm người đi.
Còn Úc Tinh Thần bên kia, lại lần nữa thất bại, nhưng vỗn dĩ y cũng không ôm quá nhiều hi vọng vào Kha Bành Việt.
Việc mà ngay cả Thẩm Dục cũng không giải quyết được, Kha Bành Việt rõ ràng cũng không thể giải quyết, chỉ là y càng không hiểu được, vận khí của tên Úc Khải này sao lại trở nên tốt như vậy?
Tại sao mỗi lần chỉnh cậu đều thành tặng quà như vậy? Không những không chèn ép được cậu, mà còn càng thêm nổi tiếng sau mỗi lẫn xé bức xoay người?
Cảnh Vân Trăn lấy đâu ra sức mạnh lớn như vậy?
Lúc trước các fan nguyên tác còn đang chửi cậu thành công bị thuần hóa, mau chóng đi xem《10 ngày của người giàu 》, hít hà tạo hình cổ trang của Úc Khải, chẳng những không chống đối, mà còn khen đoàn phim biết chọn người.
[Đậu má, trăm triệu không ngờ rằng Úc Khải mặc cổ trang lại đẹp như vậy!]
[Yêu yêu! Ta đã bắt đầu muốn xem!!]
Còn có người lén lút @ Đoàn phim, để bọn họ mời Cảnh Vân Trăn đóng vai đại sư huynh.
[Hu hu hu, đoàn phim để Cảnh Vân Trăn diễn đại sư huynh đi!! Cầu xin, anh ấy rất đẹp trai, anh ấy rất thích hợp!!]
[Chủ yếu là hai người này quá có cảm giác CP! Chỉ đứng cùng một chỗ cũng giống như một đôi!]
[Điên cuồng đồng ý, giá trị sắc đẹp của Úc Khải cũng chỉ có Cảnh Vân Trăn mới có thể hold được đúng không? Cũng không hề kém cạnh Cảnh Vân Trăn!]
[Một người dâng huyết thư, để hai bọn họ đóng sư huynh sư đệ đi!!!!]
#《 Bạch Châu Lục 》 Úc Khải tiểu sư đệ #
Nhiệt độ đề tài này càng lúc càng cao, treo trên hot search trước 10 không xuống, hút được một đám lớn fan nguyên tác.
Mắt thấy Úc Khải càng ngày càng đỏ, Úc Tinh Thần tức muốn chết, nghiến răng ken két.
Không được, nhất định y phải đánh bại Úc Khải, nhất định y phải đoạt được nhân vật "Tiểu sư đệ" này!
Úc Tinh Thần suy tư một hồi, rất nhanh, y lại nghĩ ra một biện pháp.
So với Úc Tinh Thần trăm phương ngàn kế, có thể nói Úc Khải là nằm ở nhà lại tăng thêm 20.000 điểm nhân khí, với tốc độ này, có lẽ rất nhanh là có thể đạt tới 80.000 đầu tiên đổi lấy phần thưởng sơ cấp của kho hàng.
Nhưng bắt đầu từ ngày mai, cậu không thể tiếp tục nằm yên làm một con cá mặn vui vẻ nữa rồi, quốc gia ba ba sắp xếp đặc huấn biểu diễn cho cậu sắp bắt đầu rồi.
Bốn giảng viên đứng đầu trong nước, xuất kích toàn phương vị, bổ sung full kỹ năng nghề nghiệp cho cậu, muốn ở trong thời gian ngắn nhất giúp cậu trở thành một diễn viên đủ tư cách, nghênh đón tháng sau vào đoàn phim.
Khiến tiểu cá mặn vội đến hỏng rồi.
Vì thế Cảnh Vân Trăn đang ở Giang Thành xa xôi cảm thấy nghi hoặc, cảm thấy khó hiểu.
Hôm nay chụp quảng cáo xong, hắn phát hiện Tô Minh Hiên cũng ở Giang Thành, liền hẹn hắn ra ngoài cùng nhau uống rượu.
Hai người mới vừa uống mấy ngụm, Cảnh Vân Trăn đột nhiên nói: "Ba ngày nay người mới không hề trả lời tin nhắn của tôi."
Tô Minh Hiên: "Có lẽ là bận rộn, người ta hiện tại cũng nổi tiếng, rất nhiều đại ngôn quảng cáo đều đang cầu xin cậu ấy mà."
Cảnh Vân Trăn: "Không, người mới không phải loại người vừa có chút danh tiếng liền bốc đồng, chỉ muốn kiếm đồng tiền dơ bẩn, cậu ấy đẩy hết mấy đại ngôn quảng cáo rồi, mấy ngày nay đều đang đi học, để chuẩn bị quay《 Bạch Châu Lục 》, cậu ấy nói, tháng này cậu ấy chỉ nhận một cái quảng cáo, thời gian còn lại đều dùng để học tập."
Úc Tiểu Khải mặn thì mặn, nhưng việc mà cậu đã đáp ứng thì vẫn sẽ nghiêm túc đi làm.
"À, vậy đúng là không tồi."
Thời buổi này, có ai mà không lập tức tận hết mọi cách để vớt tiền khi bao hồng chứ? Giống như Úc Khải rõ ràng đỏ như vậy, lại còn có thể bình tĩnh nghiêm túc trau dồi bản thân thật sự là số rất ít.
Ngay cả Tô Minh Hiên cũng có vài phần thưởng thức với Úc Khải: "Cho nên cậu cũng biết người ta đang bận mà."
Cảnh Vân Trăn: "Cho dù vậy cũng không tới mức cả ngày không trả lời tin nhắn của tôi chứ? Tôi 6 giờ sáng nhắn tin cho cậu ấy, hiện tại, cậu xem, cậu xem đã 7 giờ tối, còn chưa trả lời tôi."
Tô Minh Hiên: "Điều này không phải rất bình thường sao? Lúc cậu bận còn không phải cũng hai ba ngày cũng không tìm thấy người à?"
Cảnh Vân Trăn: "Cái đó không giống, lúc trước cậu ấy không phải như thế, mấy ngày hôm trước mặc kệ là lúc nào đều trả lời tin nhắn của tôi. Hơn nữa tôi bận xong không phải cũng trả lời cậu ấy sao, vì sao cậu ấy không trả lời tôi?"
Tô Minh Hiên: "?"
Khoan đã, sao hắn cảm thấy có gì đó sai sai.
Cái gì mà "Tôi trả lời cậu ấy, nhưng cậu ấy không trả lời tôi?" Vì sao người ta nhất định phải trả lời cậu chứ!
Đây là điều mà giữa bạn bè bình thường nên phàn nàn sao?
Hai người bọn họ ngày thường không phải là có việc gì thì mới nói chuyện, không có việc gì rắm cũng không đánh một cái sao?
Hơn nữa cái dáng vẻ phiền muộn còn có chút ủy khuất "bạn gái ta không để ý tới ta" này sao cứ quái quái thế nào ấy nhỉ?!
Tô Minh Hiên: "......Vậy hay là cậu đi tìm cậu ấy chơi đi? Dù sao hai tuần này cậu quay xong ở Giang Thành, tuần sau không phải không có việc gì sao?"
Kỳ thực so với những nghệ sĩ cùng bậc, Cảnh Vân Trăn được coi như là một người khá nhàn.
Bởi vì hắn không chỉ kén chọn kịch bản còn kén chọn cả quảng cáo và đại ngôn, một đống lớn quy củ, tiền đưa tới cửa cũng không nhất định sẽ nhận.
Hoàn toàn là một kẻ thần kinh.
Nhưng hắn lại rất thích chụp quảng cáo công ích, chỉ cần quảng cáo công ích có lợi, rảnh rỗi sẽ nhận.
Dù sao Tô Minh Hiên vĩnh viễn không hiểu được suy nghĩ của người đàn ông này là gì.
Cảnh Vân Trăn: "Không đi, cậu ta là em trai, tôi là anh trai, sao có chuyện tôi lại chủ động đi tìm cậu ta chơi? Thôi, cậu ta không trả lời thì tôi cũng không trả lời, tôi cũng không để ý tới cậu ta nữa."
Thể diện kỳ quái của đàn ông đích thực tăng lên rồi.
Tô Minh Hiên: "......?"
Cậu mấy tuổi rồi! Sao ngày thường không thấy cậu ấu trĩ như vậy nhỉ?
Tô Minh Hiên: "Được, vậy cậu uống đi."
Chờ thành hòn vọng thê là được.
Trong lúc Cảnh Vân Trăn oán giận, di động rung lên.
Ánh mắt Cảnh Vân Trăn sáng lên: "Trả lời tôi rồi!"
Cuối cùng Úc Khải cũng trả lời.
Úc Khải: "Mới vừa tan học, a em đã chết."
Úc Khải: "[ Cảnh Vân Trăn GO DIE. jpg ]"
Thấy Cảnh Vân Trăn bắt đầu đánh chữ, Tô Minh Hiên lập tức nói: "Không phải cậu nói không trả lời cậu ấy sao?"
Cảnh Vân Trăn cũng không thèm nhìn hắn một cái, tiếp tục đánh chữ: "Người ta đã cố tình giải thích cho tôi rồi, tôi cũng không thể nhỏ nhen như vậy được đúng không?"
Tô Minh Hiên: ?
Người ta cố tình giải thích cho cậu ở chỗ nào!
Cảnh Vân Trăn: "Sao cậu học xong muộn như vậy?"
Úc Khải: "Sắp vào đoàn rồi. Quá mệt mỏi, hiện tại không muốn làm gì hết."
Cảnh Vân Trăn: "[ Cá mặn Úc bảo ngủ.jpg ]"
Úc Khải: "Aiz, cũng không quá buồn ngủ......"
Cá mặn có đôi khi mệt, nhưng lại không muốn ngủ, chỉ muốn nằm bất động, nhưng hình như lại rất nhàm chán.
Cảnh Vân Trăn đột nhiên đứng dậy, đeo khẩu trang liền rời đi: "Không nói nữa, tôi về đã."
Để lại Tô Minh Hiên đầy đầu dấu chấm hỏi???
Khoan đã, nói cùng nhau uống rượu cơ mà?
Gọi hắn ra uống được hai ngụm liền tự mình chạy?
"Cậu cmn có ý gì?!"
Tô Minh Hiên phẫn nộ ném cái ly!
Cảnh Vân Trăn không hề có thành ý xua xua tay: "Hẹn tối mai gặp lại! Tôi mời khách."
*
Úc Khải thật sự sắp mệt chết.
Buổi sáng thanh nhạc + lời kịch, buổi chiều hình thể + biểu diễn.
Bắt đầu từ 8 giờ sáng đến 6 giờ chiều.
Kỳ thật các giáo viên đã rất nhẹ nhàng, biết cậu ăn cơm trưa xong sẽ buồn ngủ, còn cho cậu thời gian ngủ trưa, nhưng Úc Khải là một người mới xuất phát từ số 0, những thứ cần học thật sự quá nhiều.
Vẫn là câu nói kia, biểu diễn đối với cá mặn có EQ không cao thuần khoa học tự nhiên như Úc Khải mà nói nhiều ít có chút khó khăn.
Khiến Úc Khải người mệt tâm cũng mệt.
Úc Khải về đến nhà tắm rửa xong nằm một lát mới hồi phục lại, cầm lấy di động thấy được tin nhắn của Cảnh Vân Trăn, trả lời xong lại nằm bẹp thành một con cá mặn, tiến vào trạng thái không muốn động lại không muốn ngủ.
Đại khái là cách màn hình đều có thể cảm giác được hơi thở nồng đậm buông xuôi chờ chết của cá mặn, Cảnh Vân Trăn trở lại khách sạn sau đó trực tiếp gọi điện thoại tới.
Úc Khải run tay ấn vào cúp máy, nhưng khi gọi lại cậu lại ấn thành video call.
Sau khi đối phương bắt máy.
Úc Khải: "Xin lỗi, ấn nhầm......"
Còn chưa nói hết cậu, Úc Khải liền dừng lại trong giây lát.
Bởi vì cậu.....nhìn thấy một siêu nhân Ultraman màu trắng đỏ???
Úc Khải: ?
Nói về, mở video call tán gẫu đột nhiên chưa kịp đề phòng mà nhìn thấy một Ultraman ở phía đối diện là loại cảm giác gì?
Sao lại thế này, cậu mệt mỏi sinh ra ảo giác sao? Hay là vì mấy ngày trước sử dụng camera thời gian gây ra tác dụng phụ, di động trực tiếp kết nối với hành tinh M78?
Hiện tại cậu phải nói gì đây?
Úc Khải: "......Hello?"
Meo meo meo? Ultraman có thể nghe hiểu tiếng hành tinh Bình Minh sao?
Tiểu hệ thống:【 Ký chủ, xin hãy thu lại cái hố não bay đầy trời này đi, đừng quăng nồi! Đồ vật của chúng ta mới không có không đáng tin cậy như vậy!]
Trong lúc Úc Khải đang sửng sốt, giọng nói trầm thấp của Ultraman vang lên: "Thân phận của ta, cuối cùng.....không giấu được nữa sao?"
Khoan đã, giọng nói này sao lại quen quen thế nhỉ?
Ngay sau đó, một bàn tay giờ lên mặt sờ sờ, kéo ra khóa kéo trên mặt, lộ ra một khuôn mặt đẹp trai lai láng.
Sự thật chỉ có một, là Cảnh Vân Trăn.
Úc Khải: "......?"
Tiểu cá mặn nghi hoặc, tiểu cá mặn khó hiểu.
Úc Khải: "Anh, sao anh lại ăn mặc như vậy."
Cảnh Vân Trăn lấy làm tự nhiên: "Đây là áo ngủ của tôi."
Úc Khải: ?
Úc Khải: "Anh mặc thành Ultraman để ngủ?"
Là sao, là sợ buổi tối xuất hiện quái thú, anh không kịp biến thân phải không?!
"Đẹp chứ? Tôi đặt làm." Cảnh Vân Trăn đầy đắc ý đứng lên, ở trước màn hình điện thoại xoay 360 độ khoe khoang áo ngủ Ultraman liền thân của hắn một chút, giống một con chim công xòe đuôi, mặt viết đầy kiêu ngạo và tự hào.
Màu đỏ trắng, kín từ đầu đến chân, trước ngực còn có một cái nút tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhạt.
Úc Khải: "......"
Cảnh Vân Trăn: "Thế nào? Ngầu không?"
Úc Khải: "......"
Cảnh Vân Trăn: "Hả? Sao cậu không nói lời nào?"
Vì sao không nói lời nào? Trong lòng anh không thể tự hiểu lấy sao?! Cậu sợ trả lời Cảnh Vân Trăn sẽ lại nói ra "lời thì thầm của quỷ" kia.
Nhưng cậu có thể không trả lời sao?
No no, cho dù cậu không trả lời, Cảnh Vân Trăn vẫn sẽ nói ra câu kia ——
"Người mới, cậu không cần nhìn anh đầy hâm mộ như vậy, anh đây sẽ đưa cho cậu một bộ giống vậy."
Úc Khải: "......"
Cảnh Vân Trăn: "Bây giờ cậu đang ở Cửu Thành đúng không? Nào, gửi địa chỉ nhà cậu cho tôi, tôi sai người đi tới nhà tôi lấy sau đó đưa qua cho cậu."
Úc Khải muốn nói không cần, nhưng đã muộn, quyết định của đàn ông đích thực phàm nhân không thể ngăn cản!
Cảnh Vân Trăn tìm người trực tiếp đưa đến công ty Úc Khải, Đường Hân Nhiên đành phải gọi người đi lấy đồ vật mang về.
Vì thế Úc Khải chống cự thất bại, một tiếng sau nhận được bộ.....quần áo ngủ Ultraman khác mà Cảnh Vân Trăn gửi cho.
Mở ra vừa thấy, bên trong cư nhiên còn trang bị một thiết bị biến hình, không phải nói, thiết kế rất tinh xảo, chi tiết đầy đủ, cầm trên tay nặng trĩu, rất có khuynh hướng cảm xúc.
Tốt hơn gấp một vạn lần với mấy món đồ chơi nhỏ rách nát của cậu hồi nhỏ.
"Người mới, cậu trước đừng ấn thiết bị biến hình, lấy 'chiến y trang bị' bên dưới ra.
Chiến y trang bị?
"Đặt chân vào."
Úc Khải đặt chân vào.
Cảnh Vân Trăn: "Đứng lên, hai tay lên, cầm chặt thiết bị biến hình, hô lên 'thế giới này để ta bảo vệ!'"
Úc Khải: "......Thế giới này để ta bảo vệ?"
Sau đó cậu ấn xuống cái nút thiết bị biến hình.
Giây tiếp theo, thiết bị biến hình bị nứt ra từ giữa, kèm theo ánh sáng màu vàng, nhạc nền vang lên, trang bị cậu vừa mới cho chân vào tự động bắn ra quần áo, tròng hết lên người cậu.
Úc Khải đầu tiên là bị hoảng sợ: "Fuck!"
Tới khi phản ứng lại, quần áo cư nhiên đã trực tiếp mặc trên người cậu, chỉ là vị trí tay không ngay ngắn, toàn bộ đặt trên vai cậu, cần cậu lôi kéo chỉnh sửa.
Úc Khải vẻ mặt ghét bỏ mà đi tới trước gương, tay động kéo kéo khóa kéo từ đầu tới chân, không ngờ bộ quần áo Ultraman này là loại vừa mềm mại vừa thông khí, mặc vào rất thoải mái, hơn nữa sau khi kéo chặt khóa kéo, ngay cả đôi mắt trên mũ trùm đầu cũng biu trực tiếp sáng lên.
Tuy không giống hoàn toàn bản gốc, nhưng mà.....có trăm triệu điểm ngầu lòi.
Úc Khải, Úc Khải......thật thơm!
Úc Khải đứng trước gương nhìn hồi lâu mới trở lại trước mặt di động, bên kia Cảnh Vân Trăn cũng đã kéo lại mũ trùm đầu, Ultraman nâng đầu, đắc ý dào dạt: "Ngầu không?"
Úc Tiểu Khải thành thật gật gật đầu.
Cái đứa bé trai nào không tin vào ánh sáng chứ?
"Cho cậu xem thứ càng ngầu hơn, nào, làm theo tôi."
Úc Khải làm theo Cảnh Vân Trăn ấn cái nút phát sáng trước ngực.
Giây tiếp theo, cậu và Cảnh Vân Trăn bắt đầu cùng nhau sáng lên, đồng thời nhạc nền vang lên, hai người trong bóng đem phát ra ánh sáng ngũ sắc.
Từ vàng đến đỏ đến cam lại đến vàng.....
Ngay cả ánh sáng này cũng theo tiết tấu nhạc nền cùng nhau đổi.
Nếu lúc này có người mở cửa phòng tiến vào thì, sẽ thấy hai siêu nhân Ultraman đang vui vui vẻ vẻ cách di động tiến hành mặt đối mặt video giao lưu.
Còn là loại có thể phát sáng.
Tiểu hệ thống:【......】
Đã xác nhận, sa điêu thật sự sẽ lây bệnh.