Chương 143

Ninh Thanh Trúc xoa xoa thái dương: “Đêm qua em phấn kích quá, ngủ không được ngon giấc, sáng nay đi : vội cũng chưa ăn sáng, hơi bị giảm huyết áp.”

Mộc Mai khoanh tay, liếc nhìn chỗ ngồi của Ninh Thanh Trúc: “Em có cần về sớm không?”

Ninh Thanh Trúc vội vàng xua tay: “Không cần không cần, em có thể cố gắng được, dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên đi làm, không thể về được.”

Nói xong, Ninh Thanh Trúc đỡ lấy trán mình, nhìn qua có vẻ rất yếu ớt, thật khiến người ta đau lòng.

Mộc Mai khẽ nhếch khóe miệng, võ võ vai Ninh Thanh Trúc: “Chị rất thích những cô gái có trách nhiệm như em, đã vậy thì em kiên trì một chút, sau khi tan việc thì mau về nghỉ ngơi cho khỏe.”

Mộc Mai cười nhạt trong lòng, chẳng lẽ cô gái này thật sự cho rằng mình giả vờ yếu đuối thì có thể trở thành trường hợp đặc biệt trong công ty, chỉ ăn mà không làm đấy chứ.

“EM Ninh Thanh Trúc vốn tưởng rằng mình nói không rời khỏi công ty, nhưng mà có thể tìm một nơi nghỉ ngơi một lát, cô ta biết trong phòng làm việc của Cố Văn có phòng nghỉ, nếu như vậy thì có thể ở bên cạnh Cố Văn rồi.

Cô ta không biết Mộc Mai thật sự công chính nghiêm miinh, hay là đã nhìn thấu suy nghĩ của cô ta.

Ninh Thanh Trúc muốn nói lại thôi, sắc mặt khó coi. Mộc Mai chỉ nhìn cô †a, không nói lời nào, cũng không rời đi, , một lát sau mới nói: “Nếu như em khó chịu quá thì… trong phòng làm việc của Cố Văn có phòng nghỉ, có điều mặc dù hai người là anh em họ, nhưng lại không có quan hệ máu mủ, nếu như truyền ra ngoài, e rằng sẽ ảnh hưởng không tốt.”

Trong lòng Ninh Thanh Trúc mừng như nở hoa, lập tức giả vờ không có sức, vịn vào bàn: “Chị dâu, em khó chịu lắm, cảm giác như sắp ngất rồi, em vào trong nằm một lát, nghỉ ngơi khỏe rồi em sẽ lập tức ra ngoài.”

Mộc Mai khinh thường, vào công ty còn chưa được đến mấy tiếng đã vội vàng bò lên giường Cố Văn như vậy, Ninh Thanh Trúc đúng là không có liêm SỈ.

“Để chị hỏi ý Cố Văn xem, dù sao ˆ anh ấy cũng đang làm việc.”

Mộc Mai đi đến phòng làm việc của Cố Văn, không ngờ Ninh Thanh Trúc cũng vội vàng theo sát phía sau, cô cố ý rảo bước chân đi vào phòng làm việc, Cố Văn đang cúi đầu nghiêm túc làm việc.

Người ta nói rằng, đàn ông lúc làm việc là có sức hút nhất, Ninh Thanh Trúc nhìn thẳng vào anh.

Cố Văn ngẩng đầu: “Sao hai người lại vào cả đây, có chuyện gì muốn báo cáo sao?”

“Có chuyện này em muốn bàn bạc với anh một chút.” Mộc Mai giải thích.

Cố Văn giơ tay lên, Ninh Thanh Trúc còn tưởng rằng anh bảo mình ngồi xuống, cô ta đặt mông ngồi xuống ghế salon ở sau lưng…

Kết quả Cố Văn chỉ bảo Mộc Mai đến gần, không vui liếc mắt nhìn Ninh Thanh Trúc, Ninh Thanh Trúc vội vàng đứng lên, hoảng hốt nói: “Xin lỗi anh, cơ thể em hơi khó chịu nên mới hiểu nhầm ý anh”

Mộc Mai vươn tay, võ lên vai Cố Văn . một cách thân mật: “Cố Văn, anh đừng lạnh lùng như vậy, em họ nói em ấy hơi váng đầu, chi bằng để em ấy vào giường trong phòng nghỉ của anh nằm một lát, có được không?” ¡ “Bên trong có người.” Cố Văn lạnh nhạt nói một câu.

Đừng nói là Ninh Thanh Trúc, ngay cả Mộc Mai cũng kinh ngạc, nghĩ đến chuyện Cố Văn làm với mình trong phòng nghỉ lúc trước, Mộc Mai tức giận, đứng thẳng người: “Cố Văn, anh đường đường là một tổng giám đốc, ngang nhiên làm chuyện bại hoại đạo đức như vậy, phải ăn nói với trên dưới công ty như thế nào đây?”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play