Chương 142
Cứ làm như lúc đầu cô dạy tôi là được.”
Nói xong, Mộc Mai lạnh lùng nhìn Elsa một cái. Elsa không dám nhiều lời, cô ta dẫn Ninh Thanh Trúc đến chỗ ngồi còn trống ở bên cạnh.
“Tôi là Elsa, là trợ lý của Tổng giám đốc Văn.” Elsa bắt tay vào công việc, lạnh lùng cất tiếng. Cô ấy mang ra một , chồng tài liệu rồi chất đống ở trước mặt Ninh Thanh Trúc: ‘Đây là toàn bộ tài liệu về Công ty Hưng Thịnh. Hôm nay, công việc của cô chính là đọc hết đống tài liệu này. Đợi sau khi cô nhớ kĩ hết những †hứ này thì mới có thể đụng tay vào làm những công việc khác. Không có vấn đề gì chứ?” Elsa nhìn eô ta bằng ánh mắt khinh miệt rồi hỏi.
Ninh Thanh Trúc tràn đầy tự tin: ‘Chị yên tâm, chắc chắn em có thể làm được việc này.”
Việc mà Mộc Mai có thể làm được, Ninh Thanh Trúc này cũng sẽ làm được.
Không những thế, cô ta còn có thể làm tốt hơn Mộc Mai gấp trăm, gấp ngàn lần. Như vậy thì cô ta mới có cơ hội sáp lại gân Cố Văn hơn nữa. : Elsa đang định quay lại làm việc thì đột nhiên Ninh Thanh Trúc gọi lại hỏi: “Chị Elsa, em muốn hỏi chị chuyện này, không biết bây giờ chị có rảnh không ạ?”
“Có chuyện gì.” Giọng điệu của Elsa có chút khó chịu. Cô ta ghét nhất là loại người dựa vào các mối quan hệ để tìm việc làm.
“Em muốn hỏi chị một chút, ở công „ ty thì chị dâu của em là người như thế nào vậy ạ?”
“Cô nói vợ của Tổng giám đốc à?”
Elsa lén nhìn Mộc Mai đang bận rộn trong phòng làm việc.
Đường Vân Anh đang ngồi làm việc ở bên cạnh thì nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người bọn họ. Cô ta lặng lẽ vểnh tai lên nghe lén.
“Đúng rồi! Là vợ của Tổng giám đốc Văn, chị dâu của tôi.” Mặc dù rất ghét phải nói ra những từ ngữ này, nhưng ngoài mặt thì Ninh Thanh Trúc vẫn phải †ỏ ra vô cùng ngoan ngoãn, một tiếng gọi chị hai tiếng chị dâu. Cô ta biết rằng, có chút chuyện cỏn con này cũng không nhịn được, thì đừng có mơ đến việc làm nên chuyện lớn. Không thể vừa mới vào công ty mà đã để cho người ta thấy mối quan hệ thù địch giữa cô ta và Mộc Mai được.
Ở hiện tại, Ninh Thanh Trúc không biết ở trong công ty này có bao nhiêu người đang đứng về phía Mộc Mai cả.
Cô ta lại càng không biết được trong đó có những ai mà cô ta có thể sử dụng.
Chính vì thế mà cô ta mới phải cực kỳ cẩn thận, đi từng bước một thật là vững chắc.
“Sau khi vợ Tổng giám đốc đến công ty, cô ấy đối xử với chúng tôi rất tốt. Nhưng mà tại sao cô lại hỏi tôi như vậy? Cô ấy là chị dâu của cô mà. Tổng giám đốc Văn là anh họ của cô, không lẽ bình thường mấy người các cô không qua lại với nhau à?”
Elsa chau mày, cảnh giác nhìn Ninh Thanh Trúc. : Đường Vân Anh nghe thấy vậy, cô ta không nhịn nổi mà bật cười: ‘Elsa, tôi không ngờ cô lại đi tâng bốc vợ tổng giám đốc như vậy đấy!”
“Tôi đang nói chuyện với người khác, không phải việc của cô.” Elsa bực bội nói.
Đường Vân Anh biết mình tẻ nhạt nên im lặng tiếp tục làm việc.
Sau khi Elsa rời đi, Ninh Thanh Trúc bắt đầu lật xem xấp tài liệu dày cộp trước mặt, không bao lâu sau, ở chỗ cô ta ngồi vang lên tiếng động lạ.
Mộc Mai nâng mắt nhìn, thấy Ninh Thanh Trúc đánh rới xấp tài liệu xuống đất, nhưng lại không cúi xuống nhặt.
Mộc Mai đi tới, nhìn thấy sắc mặt Ninh Thanh Trúc có hơi tái nhợt: “Sao thế?”