Giảng đường lớn náo loạn , sinh viên hoảng hốt vào can 2 người ra nhưng không thể.

Một đống âm thanh tạp nham vang lên, tiếng người la hét ,tiếng thiết bị rơi vỡ đầy đất.

Giang Ngôn lữa giận dồn nén bộc phát lập tức đè Hạo Tư xuống đất, nắm đấm liên tục đấm xuống.

Những người bên cạnh kéo kiểu gì cũng không được. Hạo Tư cũng tức giận , hất anh ra hung hăng đáp trả.

Trên người cả 2 chàng trai như có một cỗ khí tức lạnh lẽo bó buộc ,thù địch giống như đang đánh kẻ thù của mình vậy.

Ngôn Hạ sau phút giây sững sờ thì chán nản lạnh lùng bước đến chen vào giữa 2 người tặng cho mỗi người 1 bạt tay.

Đúng ! Chính xác là mỗi người 1 bạt tay.

Cả giảng đường như đột nhiên bị bấm Stop. Nín thỡ nhìn cô.

Giang Ngôn và Hạo Tư không biết bị hành động của cô dọa cho ngốc, hay vì không muốn vô ý ngộ thương cô mà đồng thời dừng tay. Hung hăng trừng nhau.

- Đủ chưa? 2 người là trẻ mẩu giáo sao hã?

Ngôn Hạ lớn tiếng , cô bước đến trước mặt Giang Ngôn. Nhìn thẳng vào mắt anh, giọng nhẹ nhàng nhưng lạnh nhạt:

- Anh , tin em hay tin cô ta?

Trong lòng Giang Ngôn nhói buốt. Lông mày cau lại, anh thừ người dựa vào tường, ánh mắt hơi rũ xuống, nhưng tuyệt nhiên không trả lời cô.

Ngôn Hạ bị hành động của anh làm trong lòng cũng lạnh đi quá nữa, cô nở 1 nụ cười. Nụ cười 10 phần châm biếm, nhưng không biết đang châm biếm anh, hay đang châm biếm chính bản thân cô.

Ngôn Hạ quay lưng, dứt khoát mạnh mẽ bước đến trước mặt Tuyết Y, gịong nói băng lãnh tràn đầy áp bức.

- Cô nói tôi đẩy ngã cô? Được thôi. Ngay tại đây, ngay lúc này, cô đẩy tôi lại 1 cái là được!!!TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!

(119)

Đám sinh viên bị câu nói và khí thế của Ngôn Hạ dọa ngốc, há hốc nhìn cô.

- Đây là chơi trò gì nữa vậy?

- Đây mà là biện pháp giải quyết vấn đề của người bình thường hã?



Giang Ngôn kinh ngạc nhìn cô, nhưng cô không nhìn anh. Hạo Tư khẽ giật mình muốn bước lên ngăn cô thì bị Hoa Y kéo lại, cô lắc đầu:

- Nhìn như vậy là tự cậu ấy có cách!

Hạo Tư yên lặng lùi về , cau mày nhìn cô.

- Không, không cần đâu!! Tôi cũng không sao, dù sao cũng là bạn bè, đừng truy cứu nữa. Tôi thật sự không sao!!!

Tuyết Y bị lãnh khí của cô hù đến, khuôn mặt tái nhợt, lấp bắp thoái lui. Nhưng Ngôn Hạ giờ phút này làm sao chịu buông tha cho cô ta.

- Như vậy sao được, cô đã khóc thành như vậy! Tôi không thể để cô chịu ủy khuất !!! Ngôn Hạ biểu cảm rất nghiêm túc, hiện rõ nếu như hôm nay Tuyết Y không đẩy, thì việc này sẽ không dừng lại ở đây.

- Ngôn Hạ, cô đừng ép người quá đáng! Không phãi ai cũng có thể ra tay ác độc như cô đâu!! Đám fan não tàn muốn thể hiện trước mặt Tuyết Y, đương nhiên sẽ không hành quân lặng lẽ.

- Nói tôi ra tay độc ác đẩy cô ta, tôi đặc biệt cho người ta đẩy lại còn không chịu?

Cái này mà gọi là ép người quá đáng sao hã? Cậu bị bệnh à? Bệnh thì phãi trị !!! Ngôn Hạ khí thế áp bứt ,lạnh lùng trừng mắt nhìn người kia, khiến người đó sợ hãi lùi về sau im thin thít.

- Tôi đây là đang cho đóa sen trắng này của các người báo thù đó biết không? còn không biết quý trọng!!!

- Ngôn Hạ đã không để ý cô ta đẩy lại, thì cứ để cô ta đẩy đi!

Cẩm Nhi dù không biết Ngôn Hạ muốn làm gì nhưng vẫn lên tiếng phụ họa.

Tuyết Y đưa đôi mắt ngấn nước nhìn về phía Ngôn Hạ, cô ta bỗng thấy có gì đó không đúng. Cảm giác cho cô ta biết, cô ta đã thật sự chọc giận cô. Và cô đã bắt đầu trã đũa, nhưng Tuyết Y lại không biết cô muốn làm gì. Nhìn vào cặp mắt trong suốt bình tĩnh kia của Ngôn Hạ , Tuyếy Y thấy rõ cái bóng của mình nhỏ bé mơ hồ. Giống như từ trước đến nay cô chưa từng để cô ta vào mắt.

- Nếu cô cảm thấy tôi đẩy cô đến mức khiến cô ngã sấp xuống, thì cô đẩy lại đi !!!

Ngôn Hạ thừa nhận mình là mình đẩy Tuyết Y đến vô cùng phóng khoáng, nhưng cô lại tuyệt không thừa nhận mình đẩy ngã cô ta .

Cô cũng chẳng thèm để ý đến đám người bênh vực Tuyết Y.

Giang Ngôn không lên tiếng, trầm mặc nhìn cô. Cảm xúc của anh lúc này vô cùng hỗn loạn, phức tạp.

Cẩm Nhi và Hoa Y ngược lại bình chân như vại, lại có vẻ tin vào khí thế hùng hổ dọa người của cô.

Nước mắt Tuyết Y nhu nhu nhượt nhượt rơi xuống, cuối cùng dưới ánh nhìn chăm chú của cả mấy chục người ở giảng đường, cô ta vươn tay, đẩy Ngôn Hạ một cái.TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!

(120)

Ngôn Hạ không té ngã mà chĩ lùi về sau hai bước.



Trước ánh mắt hiếu kì và ngu ngơ của đám người trong giảng đường. Ngôn Hạ bình thãn chỉ vào góc phòng, thanh âm nhẹ nhàng lãnh đạm :

- Bây giờ gọi người phụ trách phòng máy mở cữa phòng theo dõi, chúng ta đi xem camera giám sát !!!

Cả giảng đường đều sửng sốt. Tim Tuyết Y nhảy lên lộp bộp không theo quy luật.

- Xem camera giám sát làm gì?không biết Ngôn Hạ muốn làm gì ??

- Đi xem rồi biết thôi!!!

Đám người không biết cô đang làm gì, Nhưng vẫn vô thức đi theo cô.

Người phụ trách phòng máy bị khí thế áp bứt của Ngôn Hạ dọa sợ, hành động mở máy giám sát phòng học rất nhanh .

Trong clip, Ngôn Hạ quả thật là giơ tay đẩy Tuyết Y một cái,nhưng dựa theo biên độ thì ai cũng có thể thấy được là khí lực không lớn.

- Hoàn cảnh lớp vô cùng sạch sẽ, tạp vật dưới mặt đất lại cách cô xa như vậy, không có khả năng xuất hiện tình huống trượt chân!!! Ngôn Hạ áp sát lạnh gịong với cô ta.

Tôi lại dùng khí lực cũng không lớn, tương đương cô, cho nên nhiều nhất là cũng dẫn đến lui lại hai bước, vừa rồi mọi người đã nhìn thấy rồi!!!

Giọng nói lạnh giá của Ngôn Hạ vang lên, chậm rãi chảy vào trong tai mọi người.

- Cho nên, Tuyết Y tiểu thư, cô té ngã kiểu gì vậy? Quỷ đẩy cô à???

Ngôn Hạ nhìn chầm chầm về phía chân của Tuyết Y :

- Còn té đến chân bị thương à?

- Thật xin lỗi, là chính tôi không đứng vững!! Tôi....

Tuyết Y nghẹn ngào:

- Lúc nảy tôi cũng đã nói xin lỗi rồi, thật sự là chính tôi không đứng vững!!!

Ngôn Hạ tiếp tục chất vấn cô ta:

- Nếu là vậy thật , vậy tại sao lúc tôi bị fan của cô mắng chữi, cô lại không ngăn cản họ ra mặt vì cô, cô xem họ là súng mà dùng à?Hay là cô cố ý???

Đáy lòng Tuyết Y hoảng hốt, cô ta xiết chặt góc áo, trong lòng bàn tay túa ra từng đợt mồ hôi lạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play