Ngôn Hạ nằm trên giường, tay gác lên đầu xem tin tức trên điện thoại ,Giang Ngôn nằm trong lòng ngực ôm cô, cả buổi tối vừa lên giường là dính vào người cô , thở một hơi cũng khó khăn.
Ngôn Hạ leo lên Weibo, còn chưa kịp thao tác, liền thấy tin tức về chuyện cầu hôn hôm qua của Tần Diệp và cô nằm chểm chệ trên hạng 1 bảng hot.
Cái hot search kia lúc trước của cô, trong nháy mắt liền bị hot search lần này bao phủ.
[Oa... Tiểu Tiên Nữ thật hạnh phúc, chúng em ở đây, chúng em luôn luôn ủng hộ chị. ]
[ Diệp Hoàng Tử vừa xuất trận đã ra đại chiêu như thế, anh ấy có nghĩ đến cảm nhận của Fan Diệp Hạ hay không? Làm cho người ta bị bóng đen tâm lý... oa oa]
[ Đồng ý với bạn bên trên +1]
[Tôi cũng nhìn thấy rồi, thật sự đẹp đôi quá cả giới hạn, đích thực là 1 đôi trời sinh, Diệp Hạ vạn tuế!!! Anh ơi, mau cầu hôn Tiểu tiên nữ thật đi!!]
[ Tiểu tiên nữ và Diệp Hoàng Tử đứng cạnh nhau thật là đẹp , mọi người nói đúng không]
[ Sao Tôi lại cảm thấy là Diệp hoàng tữ là đang cầu hôn Tiểu tiên nữ thật nhưng là bị cô ấy từ chối nên mới nói như vậy nhỉ ?? Biểu cảm của 2 người họ.... ]
[ đúng đó, đúng đó... tôi cũng cảm thấy như vậy!!! ]
[ Tôi cũng thấy họ không giống diễn!!! Cứ có cảm giác kì lạ...]
Ngôn Hạ thỡ dài, tắt điện thoại đi. Quá đau đầu, từ chối suy nghĩ.
Cánh tay đặt bên eo cô khẽ trượt, thân thể Giang Ngôn chồm lên người đè ép cô, hơi thỡ anh phả vào tai cô vừa nhột , vừa ngứa. Thanh âm vang lên bên tai:
- Bảo bối, em sao vậy? Không vui?
Ngôn Hạ nhìn người trên thân mình, khẽ liếc anh 1 cái:
- Xuống!!!
- Bảo bối, em có được anh rồi bây giờ muốn hắt hũi anh sao?
Giang Ngôn làm như ủy khuất lắm ,trán anh chống lấy trán cô, thanh âm trầm thấp vang lên mập mờ.
Ngôn Hạ khẽ nhếch cánh môi, nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của người gần trong gang tấc, cơ thể cô hơi nghiêng về phía trước, cánh môi dán lên môi anh.
Giang Ngôn cười đắc ý một cái, mặc cho cô càn quấy hôn anh. Nhưng chỉ được 1 lúc, anh đã ... hối hận muốn chết!!!
- Bảo bối, em...
Hơi thở run rẩy, hô hấp càng thêm dồn dập. Giang Ngôn bị cô xoay người đè ép ,muốn giãy cũng không giãy nổi. Lúc này anh mới nhận ra, cô gái trên người, tánh khí thật lớn nha. Cô vậy mà...trực tiếp cởi quần áo trên người anh ra.
- Em... bảo bối, ưm ... A ...
Ngôn Hạ cúi người hôn anh, gặm nhắm môi anh.Ngón tay cô từ trên cổ anh, sờ đến phần bụng rồi lại theo hông du tẩu lên xuống,Trêu chọc khắp người.
Nụ hôn càng thêm bá chiếm rơi xuống, Giang Ngôn bị cô hôn đến hô hấp không thuận, anh cảm nhận được cảm giác ngạt thở.
Thân thể giao hòa, hơi thỡ đan xen , cảm giác tiêu hồn cô mang đến từng chút, từng chút nhấn chìm anh .
--------
Giang Ngôn nhìn cô gái nhỏ quấn khăn tắm trên thân đi vào nhà tắm mà mếu máo:
- Em vậy mà lại đè anh, em ... em..!
Nghĩ tới cảnh vừa rồi, vành tai Giang Ngôn lại nóng bỏng. Cô vậy mà lại chơi trò bá vương ngạnh thượng cung!!!
- Là tại anh trêu chọc em!!! Cô hất cầm, đắt ý.
Giang Ngôn á khẩu ,anh cảm thấy , anh đây là ... rơi vào tay thổ phỉ mất rồi!!!
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(214)
Ngôn Hạ nhìn người trong gương, trên thân đầy vết tích mập mờ, trầm mặc đánh răng.
Cục cưng quá quấn người rồi, không ổn. Phãi chạy!!!
Ngôn Hạ trỡ lại giường nằm thì người trên giường đã yên lặng nhắm mắt ngủ mất .
Cô vừa nằm xuống kéo chăn muốn ôm anh thì điện thoại trên tủ đầu giường rung lên. Ngôn Hạ đưa tay trượt nghe.
- Tiểu Hạ , Tần Diệp có ở chổ em không?? Giọng nói của quản lí vang lên vô cùng lo lắng.
Đáy lòng Ngôn Hạ lộp bộp thấp thỏm 1 chút:
- Không có!!!
- Chị gọi cho cậu ta từ hôm qua , mà cậu ta không nghe !!! Người không tìm được!
Người quản lí dừng 1 chút, lại nói : - Hôm qua cậu ta không về nhà, chị tưỡng 2 đứa ở cùng nhau!!
- Để em gọi anh ấy!!! Ngôn Hạ hơi bất an, nói xong liền tắt máy.
Cô nhìn giờ trên điện thoại 1 chút . 9 giờ đêm.
Ngôn Hạ gọi Tần Diệp mấy lần không được, cô có chút không yên tâm .
Ngôn Hạ ngồi dậy, gạt chăn ra muốn rời giường thì bất ngờ bị 1 bàn tay trực tiếp ôm lấy.
Giang Ngôn đã tỉnh, anh biết cô muốn rời đi. Gịong anh trầm ấm vang lên, mang theo chút buồn bã:
- Bảo bối, em đừng đi!!!
Ngôn Hạ xoay người ôm anh, hôn lên má anh 1 cái,trầm ngâm 1 lát cuối cùng cũng mềm lòng:
- Ngoan , ngũ đi, Em không đi!!!
Ngôn Hạ dung túng cho anh ôm cô, Giang Ngôn thoải mái ôm cô , ôm đến xiết chặc như sợ buông ra cô sẽ biến mất. Ôm ôm, cảm giác yên tâm thoải mái khiến anh bất tri bất giác lại ngủ thiếp đi.
Ngôn Hạ nằm trong vòng tay anh, không yên tâm lắm lại gọi thêm vài lần nữa vào số máy của Tần Diệp, vẫn không thể kết nối.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT