Trong khi cô đang phân vân không biết có nên nói ra sự thật kinh thiên động địa kia hay không. Thì Hạ Liên Tâm đã mở lời trước
'' Em mau nói đi, có chuyện gì mà lại vội vàng đến gặp chị?''
Thượng Quan Hiểu Tuệ đặt tách trà xuống, gấp gáp xen lẫn sợ hãi thăm dò
'' Chị à ... chuyện mà em sắp nói ... thật sự rất lớn. Dù có sốc đến mức nào, chị ... chị cũng phải thật bình tĩnh ... nha''
'' Em nói đi''
Cô đắn đo, cuối cùng hít một hơi sâu lấy dũng khí rồi mở miệng
'' Anh của em và Trương Tuấn Kiệt ... hai người họ đang lấy chị làm bình phong che mắt thiên hạ. Bọn họ ... bọn họ thật ra đang yêu nhau đó''
Thượng Quan Thiên Kỳ nhìn em mình đang dằn vặt đau khổ đủ kiểu, ánh mắt bất lực quét về phía vợ mình thở dài
'' Vợ à, em cũng biết giữa bọn anh không có gì mà, giải thích cho con bé giúp anh đi''
'' Anh còn muốn lừa chị ấy đến lúc nào? Dừng lại đi anh, quay đầu là bờ''
'' Em im miệng, nghe vợ anh nói rõ ràng đi''
Hạ Liên Tâm cúi mặt, sau một hồi cô ngẩn lên. Cả cơ thể run rẩy không thôi, hướng đôi mắt long lanh đẫm lệ về phía chồng mình, dùng tay che miệng xúc động lên tiếng
'' Em ... em chỉ là bình phong trong cuộc tình này thôi ư? Anh sao có thể ... đối xử với em ... hức ... như thế?''
Cô dùng tay che đi khoé môi vì sợ em chồng sẽ phát hiện mình không nén được cười, cả người cũng run theo
Trò này bắt đầu thú vị rồi đây
Thật sự không ngờ chuyện đã qua lâu, bây giờ đến cả Hiểu Tuệ cũng biết, giống như cô trong quá khứ
Chẳng biết gì, cứ nghĩ họ là gay. Còn tốt bụng chấp nhận làm bình phong mong họ sẽ có thể về chung một nhà
Dám lừa cô. Phải trả thù mới hả dạ, hihi
'' Anh ... thảo nào lúc chúng ta ngủ chung, anh ... trong mơ đã có vài lần anh gọi tên của Trương Tuấn Kiệt. Cuộc hôn nhân này ... thì ra anh chỉ đang lợi dụng em để che mắt người trong thiên hạ, huhu''
Thượng Quan Thiên Kỳ - '' ........''
'' Anh ... anh quá đáng lắm!'' - Thượng Quan Hiểu Tuệ đến bên cạnh ôm lấy chị dâu rồi an ủi, miệng không ngừng trách mắng ông anh trai
Hạ Liên Tâm càng lúc càng hăng hái, làm ra vẻ vô cùng bi lụy
'' Em yêu anh như thế, sao anh lại nhẫn tâm đối xử với em như vậy?''
'' Chị đừng kích động, không tốt cho đứa bé trong bụng''
Hắn đứng cách đó không xa ảo não vò đầu
'' Em diễn xong chưa?''
Hạ Liên Tâm đứng phắc dậy đi đến đấm loạn vào ngực hắn. Dường như vẫn còn chưa thoả mãn
'' Anh là đồ tồi, khốn kiếp. Tại sao lại làm chuyện như vậy sau lưng em~''
Nói xong, cô ôm bụng
'' Chị dâu!!!'' - Do đứng xoay lưng với Thượng Quan Hiểu Tuệ, nên doạ cô ấy một phen hồn vía lên mây
'' Đừng kích động, nếu như ... nếu như chị ... bậy bậy, không được nói xui. Tóm lại chị bình tĩnh đi''
Cô ôm bụng run run, Thượng Quan Hiểu Tuệ lo lắng sắp khóc
Đến khi nhìn thấy chị dâu cười chảy nước mắt, mặt cô đần ra
'' ???''
'' Hahaha .... haha, cười . chết mất'' - Hạ Liên Tâm không ngưng được
Hắn đứng bên cạnh không biết nên dùng biểu cảm gì đối mặt với cô. Nhanh chóng bẹo má, hung dữ uy hiếp
'' Em thôi ngay cho anh''
'' Hahahahaha'' - kết quả lại khiến cô cười to hơn
'' Chị ... chị không phải ... không chấp nhận sự thật mà ... mà điên rồi chứ?'' - Thượng Quan Hiểu Tuệ gặng hỏi
Hắn nhanh chóng phản bác "" Em mới điên đó. Vợ anh biết từ lâu rồi""
"" Hả??? Chị ... chị biết chuyện, sao lại còn kết hôn với anh của em?""
Nói dứt câu liền bị Thượng Quan Thiên Kỳ lườm nguýt, cảm thấy mình suýt thì phá hỏng một mái ấm cho nên cô bẽn lẽn cúi đầu, in lặng không lên tiếng
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT