Hạ Liên Tâm cao hứng cười đắc ý rồi xoay người rời đi
Đã giăng bẫy cô, mà còn muốn chiếm được lợi ư?
Hứ, anh đừng có mơ nha
Lần này phải để anh thống khổ
Hạ tiểu thư thoa lại son môi đã bị trôi rồi trở về phòng làm việc trước ánh mắt tò mò của đồng nghiệp
'' Ơ, nhanh vậy đã về rồi ư?''
'' Chẳng lẽ tổng giám đốc ... hắc hắc''
Mọi người bàn tán, nụ cười trở nên âm hiểm bắn về phía Liên Tâm đang gõ bàn phím
Cô chống cằm, bộ dạng hệt nữ vương
'' Đang nghĩ điều gì đen tối vậy? Tôi lên đó để bàn công việc nha''
''Oh~ công việc thôi'' - tiếng kéo dài đầy ẩn ý của đồng nghiệp khiến cô chỉ biết cười
Dù sao, chắc bây giờ người nào đó đang bốc hoả lắm
Muốn sống cùng với bổn tiểu thư? Nằm mơ đi, còn lâu em mới để anh thực hiện được kế hoạch
Sự tính toán của em luôn hoàn hảo, chẳng ai có thể phá hỏng được đâu
...........
Mãi chìm đắm trong niềm vui thắng lợi, mà Hạ tiểu thư lại quên mất người xưa có câu
Người tính không bằng trời tính
Cô về nhà với tâm thái đắc ý, mở cánh cửa chính bằng gỗ thì từ đâu bay đến chiếc vali to, đáp hạ ngay dưới mũi giày cao gót
Hạ Liên Tâm nhìn hành trang được chuẩn bị sẵn, lại nhìn cha mẹ đang ngồi ở ghế sofa, cạn kiệt sức lực mà hỏi
'' Cha mẹ ... đây là ý gì?''
'' Thiên Kỳ lát nữa sẽ đến, đính hôn rồi thì cũng nên dọn ra riêng, ở với cha mẹ mãi biết đến khi nào mới trưởng thành?'' - cha cô nghịch nghịch remote tivi, chẳng thèm nhìn con gái mình lấy 1 cái
Hạ tiểu thư giơ tay định chỉ trỏ, nhưng cô không làm được, đứng yên tại chỗ gật gật đầu
Xem như cha mẹ đủ ác
'' Con đi cả tuần không thấy ai gọi điện, vừa đi làm trở về thì lại được chào đón thế này ... cha mẹ muốn đuổi con?''
'' Không phải con hay càu nhàu muốn được ở riêng hay sao? Bây giờ cha mẹ đồng ý rồi, nhanh nhanh đi đi, đừng cản trở ta xem tivi'' - ông ghét bỏ lên tiếng
'' Con muốn sống 1 mình, chứ không phải ở chung với người khác'' - Hạ tiểu thư uất giận giậm chân
Mẹ cô lúc này liền nói
'' Người khác cái gì chứ? Thiên Kỳ cũng chẳng phải thú dữ, nó ăn thịt con được hay sao? 1 hay 2 người thì cũng chẳng thành vấn đề''
'' Ở 2 người sẽ lòi ra thêm vài đứa nhóc đó!!!'' - Hạ Liên Tâm lớn tiếng
Đổi lại là 1 tràn cười vui vẻ của bậc phụ huynh
'' Vậy thì còn gì bằng, chúng ta mong có cháu bế đến mất ngủ hằng đêm. Khoé mắt thâm quầng như gấu trúc ... con không thấy sao?''
'' Chưa kết hôn sao có thể làm ...''
'' Con sống thoáng chút đi, thời đại nào rồi mà vẫn giữ tư tưởng bảo thủ đó?''
'' .....'' - Hạ Liên Tâm
Cái gì cha mẹ cô cũng nói được. Lúc nhỏ luôn luôn dặn dò cô không được phát sinh quan hệ khi chưa kết hôn, vậy mà bây giờ trở mặt
Lát sau chỉ thấy Hạ tiểu thư tinh thần chán nản được cha mẹ nắm tay kéo ra ngoài
Thượng Quan Thiên Kỳ đã đậu xe trước cửa, bộ dạng cực kỳ vui vẻ xuống xe lễ phép chào
'' Bác trai, bác gái''
'' À, Thiên Kỳ của chúng ta đến rồi sao? Đáng lẽ phải mời con vào nhà uống trà, trò chuyện. Nhưng đứa con gái hư đốn này có khi sẽ tìm cách trốn mất, cho nên khi nào rãnh rỗi hãy đến đây a'' - Chu Tước lên tiếng
'' Đúng đó, nó trốn mất lại phải bỏ thời gian ra đi tìm, phiền phức lắm. Con cứ đưa nó đi đi'' - Hạ lão gia ở bên cạnh xua xua tay, bộ dạng như chẳng muốn nhìn thấy cô nữa
Hạ tiểu thư đứng bên cạnh hệt như không khí, tỏ ra ghét bỏ
Còn nhại lại biểu cảm của mẹ mình
Thiên Kỳ của chúng ta? Xì, thân thiết như vậy sao không bắt hắn về làm con trai luôn đi
Con gái ruột thì cứ xua đuổi, còn con trai kẻ thù thì lại cưng như trứng
Gia đình này của cô bị làm sao vậy?
Trước giờ lúc nào cũng cưng chiều cô hết mực, từ khi hắn xuất hiện ... lại xem cô như con ghẻ
Ghét bỏ đủ đường
Tổng giám đốc mặc quần áo bình thường, nụ cười của hắn dịu dàng vô cùng. Không giống những tổng tài mặt lạnh được miêu tả trong tiểu thuyết
Hạ Liên Tâm cảm nhận được bàn tay vững chải đang vòng bên vai mình, kéo cô đến gần hắn hơn
'' Con chắc chắn sẽ chăm sóc cho tiểu Tâm thật tốt''
Hạ Liên Tâm vùng vằng thoát khỏi, khó chịu lên tiếng
'' Ai da, bỏ ra đi, tay anh nặng muốn chết''
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT