“Ta có thể nghĩ gì chứ?” Bạch Xu Hoà hỏi ngược lại.
Trong mắt Ôn Thư Lan có thêm chút tìm tòi, nàng ấy do dự một lát rồi mới nói: “Nếu ngươi không có suy nghĩ đó thì tại sao có thể bình tĩnh như vậy được chứ? Từ khi tiến vào lãnh cung đến nay, có ngày nào mà ngươi không hồn bay phách lạc trong phòng đâu? Ngay cả việc ăn cơm uống nước cũng là cực kỳ đói đến mức không chịu nổi thì ngươi mới miễn cưỡng ăn một ít. Có phải là ngươi không soi gương nhìn lại bản thân không, mặc dù ngươi vẫn gầy gò nhưng tinh thần lại không tệ, ánh mắt cũng thay đổi rồi.”
“Nếu không phải biết ngươi là Xu phi, mỗi ngày chúng ta đều ở cùng nhau, nơi này lại không thể ra ngoài thì ta sẽ tưởng rằng Thừa tướng đại nhân có hậu chiêu và đánh tráo ngươi rồi đấy.” Ôn Thư Lan không nhìn Bạch Xu Hoà nữa, con ngươi u ám nhìn về phía cửa lớn lãnh cung: “Vậy thì Xu phi, ngươi muốn phục sủng hay là còn có ý nghĩ nào khác? Nếu như ngươi muốn phục sủng thì cũng đừng nói với ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT