Dịch: Trâu lười
Chụp ảnh từ lúc chiều đến gần tối.
Trình Dao Dao tùy ý đi lại trong phòng chính, loay hoay cành hoa
khô héo trong bình, thỉnh thoảng trêu đùa mèo con đang ngủ bên cạnh. Cuối cùng
cô ngồi trước bàn chống má ngẩn người, váy nhung rũ xuống, đuôi váy chạm vào
giày cao gót.
Ánh nắng từ sáng chuyển sang tối, trong phòng chính lộ ra vẻ trống
vắng, hiu quạnh. Gương mặt lạnh lùng của Trình Dao Dao được ánh sáng phác họa,
hiện ra mấy phần u oán — cô gái xinh đẹp đang ở độ tuổi đẹp nhất ngồi trong
khuê phòng trống vắng u oán không ai biết.
Đạo diễn Vinh không chỉ đạo, tùy theo tính tình Trình Dao Dao.
Nhóm người trong phòng chính yên lặng, đôi mắt không chớp nhìn Trình Dao Dao,
chỉ có âm thanh mở cửa vang lên.
Cửa sân kêu cọt kẹt phá vỡ sự yên tĩnh này. Trình Dao Dao giương
mắt nhìn, đôi mắt bỗng nhiên sáng lên: “Tạ Chiêu!”
Lúc này nhóm người mới tỉnh lại. Tiểu Phác tiếc nuối nói: “Sao lại dừng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.