Editor: Trâu lười
Trên Internet ở đời sau, có một đợt thịnh hành ảnh chụp đen trắng
của ông bà mình, ảnh đen trắng chụp rất đẹp, đó là một cô gái xinh đẹp
trong nghìn người mới tìm được một. Ảnh đen trắng chân chính khảo nghiệm
gương mặt của họ. Chỉ cần gương mặt có một vết nhỏ, thần sắc cứng ngắc, tất cả
sẽ bị ảnh chụp thật, sau đó in ra.
Mấy năm nay chụp ảnh dần dần thịnh hành, mấy cô gái trẻ tuổi tích
góp tiền tiết kiệm muốn đến quán chụp ảnh lưu niệm. Tư thế chụp ảnh cũng rập
theo một khuôn: đội mũ lính, cầm sách, mặt nâng cao, hoặc một tay sờ hoa nhựa.
Phần lớn người bình thường đối mặt với ống kinh luôn khẩn trương, vẻ mặt cứng
ngắc.
Nhưng trong tấm hình này, cô gái xinh đẹp có gương mặt tươi sáng,
ảnh đen trắng cũng không thể xóa bỏ vẻ linh động, hấp dẫn lòng người.
Trần Dũng cười nói: “Chúng ta đến quán cơm gọi một bàn đồ ăn, đạo
diễn Vinh, các ngài đi ăn cơm trước, tôi cam đoan, mọi người ăn cơm xong người
sẽ tới!”
Nói hết lời, cuối cùng đạo diễn Vinh cũng dẫn đầu đi cùng phó chủ
nhiệm đến quán cơm. Trần Dũng tiễn họ, sau đó về văn phòng ngã ngồi trên ghế,
mồ hơi rơi như mưa.
Lâm Hiểu Lỵ rót nước đưa cho hắn: “Đừng gấp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.