Editor: Trâu lười
Máy kéo đỗ ở cổng thôn. Cái đỉnh cột đằng sau máy kéo đã được tháo
xuống, máy kéo được lau chùi không dính chút bụi nào, dưới ánh nắng sớm phát ra
ánh sáng của kim loại.
Bản tính của con trai đều thích xe, Tạ Chiêu bận rộn đến đâu, mỗi
lần lái xe trở về đều phải lau xe sạch sẽ, kiểm tra sửa chữa các bộ phận linh
kiện theo định kỳ, bảo dưỡng cái máy kéo second-hand này rất tốt.
Các thôn dân phải vào huyện đã sớm đứng chờ ở bên cạnh. Thấy Tạ
Chiêu và Trình Dao Dao đến, bọn họ chào hỏi thân thiện với hai người. Bây giờ bọn
họ muốn vào huyện phải đi nhờ xe máy kéo của Tạ Chiêu, thỉnh thoảng còn nhờ Tạ
Chiêu lấy đồ hộ. Mà Tạ Chiêu còn dọn dẹp cái xe này sạch sẽ, vừa ít nói vừa
không có thái độ ngang ngược giống như người lái xe khác, người trong thôn tự
nhiên có ấn tượng tốt hơn với Tạ Chiêu.
Tạ Chiêu đặt đồ trong nhà ra sau thùng xe, sau đó lấy một cái đệm
nhỏ đặt sau chỗ ngồi điều khiển để Trình Dao Dao ngồi xuống rồi bắt đầu lái xe.
Thùng xe phía sau đầy ụ, mỗi lần thôn dân vào huyện đều mang rất nhiều thứ: Gà,
vịt, rau xanh, lương thực, nhiều nhất vẫn là trứng gà.
Ngân hàng phao câu gà* là điểm đặc sắc ở niên đại này. Đối với thu
nhập trong một gia đình ở nông thôn mà nói, trứng gà có thể coi là hàng hóa để
lưu thông, cũng có thể bán cho cung tiêu xã đổi đồ lặt vặt như dầu, muối,
tương, dấm.
(Trong những năm 1960 và 1970 ở vùng nông thôn Trung Quốc, tình trạng kinh tế của một con gà mái trong gia đình không kém gì một lực lượng lao động nam. Lý do là chi tiêu hàng ngày của một gia đình nông thôn phụ thuộc gần như hoàn toàn vào việc đẻ trứng, vì vậy một số người gọi nó là “ngân hàng phao câu gà”. Vào thời điểm đó, nguồn thu nhập duy nhất của nông dân là thịt gà, một gia đình có ba con gà đẻ trứng là đủ cho các chi phí cơ bản hàng ngày.)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.