Editor: Trâu lười
Gió to kéo theo mây đen cuồn cuồn, ngay lúc này, một tia sét xẹt
qua xé rách bầu trời, mưa rơi như trút nước, bầu trời trắng xóa. Rừng cây bị
gió lớn thổi ngã trái ngã phải, cành non không chịu nổi rơi đầy đất.
Trận mưa này không biết kéo dài bao lâu, đến gần tối mới dần dần
tạnh. Mây đen bay đi, cầu vồng phía chân trời hiện lên, giọt nước đọng trên lá
cây nhấp nhô. Nhìn xa xa, rừng cây giống như được nước mưa tẩy rửa qua chiếu
sáng rạng rỡ.
Chỗ sâu bên trong rừng cây, vải bạt phía sau máy kéo cuối cùng
được vén lên, mùi hoa sơn trà và hơi nước bay vào xe, dính lên da thịt mát
lạnh. Trình Dao Dao co người lại, Tạ Chiêu nghiêng người chắn gió, cầm áo
choàng ngắn che kín người cô: “Lạnh không?”
Trình Dao Dao mềm nhũn dựa vào ngực Tạ Chiêu, sợi tóc đen nhánh
xõa xuống phản chiếu gương mặt nhỏ của cô, trên mặt ướt sũng không biết là nước
mắt hay cái gì khác. Tạ Chiêu nhẹ nhàng vén sợi tóc dính trên má cô ra sau, cúi
đầu nhìn cô.
Trình Dao Dao từ từ nhắm mắt lại, mí mắt và đuôi mắt đỏ ửng, lông
mi ướt sũng, bộ dáng bị tủi thân. Hơi thở đáng sợ trên người Tạ Chiêu đã tản
đi, giống như một con thú được thỏa mãn, gọi một tiếng: “Em Dao Dao.”
Lúc này Trình Dao Dao đang rối loạn ở trong mơ, trong mơ có tiếng mưa rơi và tiếng sấm, lúc lạnh lúc nóng, sư tử lớn đè ép làm cô không thở nổi. Gương mặt Trình Dao Dao ửng đỏ, bỗng nhiên mở mắt ra, đối mặt với một cái mặt mèo phóng to.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.