Editor: Trâu lười
Đến ngày hái dưa hấu trong thôn, già trẻ gái trai đều đi làm. Hái
dưa hấu cũng tính công phân, thanh niên làm việc hết sức chăm chỉ, phía sau cái
cổ lưng bị phơi thành màu lúa mì, buổi tối cởi áo ba lỗ tắm rửa, vết tích sau
lưng hiện rõ.
Dưa hấu có vỏ xanh hoa văn đen to như con heo nhỏ, cầm cuống dưa
vặn một cái, hai tay ôm dưa hấu đưa cho người bên cạnh, người bên cạnh lại
truyền tiếp dưa hấu từ đầu bờ sông đến dưới bóng cây. Trên mặt đất phủ đầy rơm
rạ, dưa hấu chồng chất thành đống cao như núi nhỏ, phân ra theo kích thước lớn
nhỏ và chất lượng, lần lượt cân lên.
Hơi nóng cuồn cuộn tập kích cũng không ngăn được sự nhiệt tình của
các nông dân. Dưa hấu năm nay chín sớm, dùng máy kéo trong thôn vận chuyển vào
huyện, 6 tháng cuối năm không phải đói kém nữa! Tạ Chiêu không nghỉ giải lao
làm đến trưa, đại đội trưởng thổi còi, gọi mọi người dừng lại, ăn cơm trưa nghỉ
ngơi.
Các thôn dân mong chờ kêu một tiếng, để dưa hấu xuống rồi giải
tán. Tạ Chiêu đứng lên, thở phào một cái, mồ hôi cuồn cuộn chảy dọc theo trán
trôi xuống, sau lưng và vạt áo ướt đẫm. Bên cạnh có người gọi hắn: “Tạ Tam, đi
ăn cơm?”
Bây giờ Tạ Chiêu lái máy kéo, không còn là đồ chó con mọi người sợ
tránh xa không kịp như trước, thỉnh thoảng có người chào hắn, nói chuyện phiếm
vài câu, không thân quen, nhưng cũng tốt hơn ngáng chân hắn.
“Ừm, đợi lát nữa.” Tạ Chiêu thuận miệng đáp ứng, bê mấy trái dưa dấu cạnh chân đến dưới bóng cây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.