Dịch: Trâu lười
Qua Tiết Thanh minh, đại đội làm việc như thường lệ. Loa phát
thanh ở trước cổng thôn phát khẩu hiểu sục sôi mạnh mẽ, nam nữ xắn ống quần đổ
mồ hôi như mưa ở trong ruộng. Mấy người phụ nữ không cần đi làm thì ngồi trước
cửa nhà nhặt rau nói chuyện phiếm, bọn trẻ sung sướng nhất, tay xách thùng nhỏ
rủ nhau đi hái rau dại và quả mâm xôi.
Trên đường đi có người chào hỏi Trình Dao Dao, Trình Dao Dao cũng
chào lại như thường.
Đến lúc đi qua sườn núi kia, cả người cô như con mèo xù lông, sau
lưng trở nên lạnh lẽo.
Trương Hiểu Phong nắm chặt tay cô: “Dao Dao, cô nhìn phía sau đi.”
Trình Dao Dao quay đầu lại, cô thấy Tạ Chiêu đi theo sau cách cô
một đoạn. Giống như có một bàn tay to lớn ấm áp mơn trớn, sự sợ hãi của Trình
Dao Dao dần biến mất.
Hàn Nhân trêu chọc cô: “Có người đưa đi rồi, không sợ nữa chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.