Dịch: Trâu lười
Trình Dao Dao dẫn Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân đi tắm rửa, sau đó
quay về phòng.
Lần nào Hàn Nhân ở qua đêm cũng vui vẻ, cô lôi kéo Trình Dao Dao
nói chuyện phiếm đến nửa đêm vẫn không chịu đi ngủ. Trương Hiểu Phong thì ngồi
đèn dầu đọc sách, cô tranh thủ từng giây từng phút đọc sách. Cô ở nhờ trong nhà
người khác không có điều kiện tốt và bàn để đọc sách, hơn nữa nhà Lâm Đại Quân
có mấy đứa bé, ngày nào cũng ầm ĩ không chịu được. Mỗi lần tới chỗ Trình Dao
Dao học bài, cô đều buông lỏng và hưởng thụ.
Bà Tạ bê một đĩa bánh ngọt vào, bà thấy Trình Dao Dao và Hàn Nhân
ngồi trên giường nói chuyện phiếm, Trương Hiểu Phong thì ngồi trước bàn đọc sách,
bà nói: “Dao Dao, cháu nhìn Hiểu Phong đi, rồi nhìn lại cháu xem.”
Trình Dao Dao rất tốt nhưng quá yếu ớt, Tạ Chiêu còn nâng cô như
nâng trứng. Dạo này Tạ Chiêu không ở nhà, Trình Dao Dao lập tức lười biếng. May
mà Trương Hiểu Phong thường tới nhà kéo Trình Dao Dao học theo.
Trình Dao Dao ngụy biện: “Hôm nay là Tiết Thanh minh, nên nghỉ
ngơi ạ.”
Hàn Nhân cười hì hì: “Bà Tạ, cháu không phải là người thích đọc sách, lần nào thấy sách cháu liền đau đầu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.