Cuối
tuần Túc Khê có hẹn, giờ đã có thể gỡ thạch cao, tuy đi đường vẫn phải chú ý,
nhưng đi chậm chút thì không thành vấn đề. Bố mẹ không ở nhà, cô hẹn Cố Thấm và
Hoắc Kính Xuyên cuối tuần đi gỡ thạch cao, sau đó dạo phố một lúc, mua ít sách
tham khảo, không thể quá chú tâm vào chơi game.
Sau
khi lễ hội hoa đăng kết thúc, cô định logout, trước khi thoát game, cô huých
huých cánh tay nhóc con, lấy một chút tuyết dưới mái hiên, bôi lên chóp mũi của
hắn.
Lục
Hoán cảm giác lớp nước tuyết mát lạnh nơi đầu mũi, hắn mỉm cười xoa xoa, nói:
“Đừng nghịch.”
Ngay
lập tức, hắn đoán được điều gì đó, tuy vẫn còn ý cười, nhưng con ngươi co lại,
có chút không yên. Hắn hoảng loạn nhìn vào khoảng không trước mắt, thấp giọng
hỏi: “Có việc… phải đi sao?”
Túc
Khê nắm lấy tay trái của hắn.
Hắn
giật mình, có hơi buồn bã, nhưng hắn cố gắng không để lộ ra ngoài, mỉm cười
nói: “Vậy… hẹn mai gặp lại, nàng nhớ cẩn thận.”
Túc Khê tính toán thời gian, nếu dạo phố xong, trong game vừa vặn là buổi tối ngày hôm sau, có thể tham gia ải yến tiệc hoàng gia. Tối nay rảnh rỗi, cô có thể chơi game, vậy nên cô nắm tay trái nhóc con, ấn click back, thoát khỏi giao diện trò chơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.