“Uống sữa thì cháu mới có thể cao lên được.”

“Chú nói dối.” Arthur lẩm bẩm:

“Không có cơ sở khoa học nào chứng minh cho việc uống sữa có thể cao lên cả.”

Advertisement

“Hả?” Bạc Hạc Hiên khẽ nhướng mày.

Arthur bĩu môi nhưng ngoan ngoãn uống sữa.

Cậu bé thực sự không thích uống sữa, trừ khi cho thêm đường.

Advertisement

Không đợi cậu bé đi lấy đường, Bạc Hạc Hiên nói mà không ngẩng đầu lên: "Trẻ con không được ăn nhiều đường."

Arthur ủ rũ ngồi xuống, tức giận nhét sandwich vào miệng.

"Tại sao lại trong sandwich của cháu lại có cà chua, cháu không thích cà chua!"

"Quả cà chua xinh như vậy, sao cháu lại không thích nó."

Arthur: "..."

Cậu bé nghi ngờ Bạc Hạc Hiên đang trả thù mình! Hừ! Người đàn ông này vừa vô dụng vừa nhỏ mọn!

Cảnh tượng này giống như một gia đình ba người. Người mẹ vùi đầu vào nấu nướng, còn người cha thì xử lý sự kén ăn của cậu con trai.

Cảnh tượng tuyệt đẹp này đến giữa bàn thì bị tách ra, phía bên kia dường như đã được thêm một filter tối nên trông vô cùng u ám.

Quỷ Hồ là "khách quý" với bữa sáng là một cốc nước và một túi lương khô.

Vị của lương khô rất đơn giản, ngoài hơi cứng ra thì không có khuyết điểm gì, khi ăn với nước trắng sẽ không bị nghẹn.

Chỉ là thỉnh thoảng ăn phải một sợi lông chó hoặc lông ngỗng, nhưng Quỷ Hồ cảm thấy so với trải nghiệm thú cưng đêm qua, khoảnh khắc này còn tươi đẹp hơn nhiều.

Con ngỗng và con chó đó … ôi, tốt nhất đừng nhắc đến chúng.

Bữa sáng của Khương husky cũng giống như bữa sáng của Arthur.

Nhưng anh ta nuốt không trôi...

Quỷ Hồ biết anh ta đã trải qua một đêm như thế nào!

"Anh đừng ăn nữa." Khương Nhuệ Trạch túm gáy Quỷ Hồ và lôi ra ngoài.

"Ối... cho tôi uống ngụm nước đã..." Quỷ Hồ đỏ mặt tía tai.

Khô quá... anh ta sắp chết nghẹn rồi...

Lúc này Khương husky đang rất tức giận và phải tìm một chỗ để trút giận!

Haha, chính là nhà họ Hoa! Thật đúng lúc!!!

Arthur miễn cưỡng nhai miếng sandwich, mơ hồ nói: "Chú husky rất tức giận, chúng ta không qua đó xem xét một chút sao ạ?"

Bạc Hạc Hiên: "Trong lòng cậu ta tức giận, chỉ cần để cậu ta trút giận một lúc là được."

Khương Mạn ăn xong mì và bánh bao hấp mà Bạc Hạc Hiên đặc biệt làm cho cô.

"Thím nhớ trong biệt thự nhà họ Hoa có một vài bức tranh khá đẹp."

Khương Mạn nhìn hành lang nhà mình, nheo mắt rồi nói với Arthur:

"Chút nữa chúng ta đi chọn nhé?"

“Vâng!” Mắt Arthur sáng lên, nở nụ cười rạng rỡ: “Nhất định phải chọn thật kỹ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play