Khương Mạn đang xem điện thoại, đột nhiên điện thoại cũng bị cướp nốt. Bạc Hạc Hiên vươn cánh tay dài ra, vòng tay qua ôm eo cô, kéo cô vào ngực mình. Khương Mạn hoang mang ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt sâu hút kia, nụ cười trên môi người đàn ông cũng có chút kỳ quái:   

“Không phải muốn chơi à? tôi chơi cùng em tới cùng.”  

Advertisement

“Không biết Khương tổng tài có chơi nổi không?”   

Advertisement

(*Kabedon: Kabe là tường, don là từ tượng thanh của tiếng rầm khi đập vào tường. Tả tình huống một chàng trai đập tay vào tường ép lưng cô gái vào bức tường phía sau)  

Đúng lúc này cửa mở ra. Cố Trầm dắt theo một chú chó đứng ở cửa nhìn hai người. Giọng điệu có vẻ đầy ẩn ý: “Hai vị……đang phân vai diễn?”  

Hiển nhiên anh ta nghe được câu ‘Khương tổng tài’ ‘chơi cùng em’……  

Khương Mạn đẩy nhẹ Bạc Hạc Hiên một cái, ánh mắt rơi vào chú chó ‘săn’ Cố Trầm đang dắt. Chỉ nhìn thấy một cái đầu xù và bộ lông mượt mà, dáng vẻ bất phàm cùng đôi mắt xanh biếc chứng minh cho dòng máu thuần chủng!  

Khương Mạn mở mồm gọi một tiếng: “Yêu Nhi!”  

Husky: “Gâu?”  

Lúc này Cố Trầm tự nhiên có cảm giác u uất, anh nhìn sang Bạc Hạc hiên phát hiện ông chủ nhà mình vẫn rất bình thường, lòng còn thầm giơ ngón tay cái: Đúng là nhà tư bản Bạc ảnh đế. Ngài có bao giờ nghĩ tới có một ngày bản thân mình sẽ rơi vào kết cục này chưa?  

Khương Man lại vỗ tay một cái gọi: “Yêu Nhi, lại đây!”  

Cuối cùng con husky mới phản ứng, Cố Trầm còn chưa kịp thả dây ra suýt bị nó lôi đi. Chỉ nhìn thấy con husky mau chóng lao vào trong nhà cứ như một con chó hoang được sổ lồng. Vèo cái nó đã chạy bốn năm vòng trong phòng khách. Cuối cùng đặt hai chân trước lên bàn trà, vèo cái nhảy lên trên ngửa cổ: “Ow ow~~~”  

Chính vào lúc này bình hoa trên bàn rơi vỡ, khoé mắt Cố Trầm giật giật. Anh mơ hồ nhớ lại giá của bình hoa……  

Mặt Bạc ảnh đế nở nụ cười, lễ phép nhìn sang Cố Trầm như muốn hỏi: Đây là con chó do cậu chọn?   

Khương Mạn phì một tiếng: “Yêu Nhi nhà anh nghịch ngợm thật.”  

Bạc Nhất Bạc vẫn mỉm cười: “Cũng tạm, trong nhà có khách nên nó kích động.”  

Bang bang bang bang!!  

Tiếp theo đó là một loạt tiếng đổ vỡ, cốc rượu vỡ, ấm trà vỡ, đồ trang trí tất cả đổ xuống, bức tranh trên tường……Tất cả đều do con chó ngốc này làm ra.   

Sau đó lại thêm tiếng, xoạt –   

Chiếc ghế sofa da thật bị xé thành một lỗ lớn!  

Trong phòng khách, con chó ngốc còn đang vênh váo. “Ow, ow ow~~~”  

Khương Mạn nhìn sang người bên cạnh “Nó nhiệt tình hiếu khách thật đấy.”  

Bạc Hạc Hiên: “Ha ha.”  

Cố Trầm: Xin hãy thả tôi đi…… 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play