Trình Tư Mông ủy khuất khóc ròng nói:“Con nào biết người bất nam
bất nữ đó là Tam công chúa chứ, huống chi không phải trước đó cả nhà cũng đồng
ý ca cách con làm sao? Hiện tại xảy ra chuyện liền trách con vậy?”
Tuy rằng có lý thế nào thì Trình Văn Hải vẫn không hết giận, ông
ta lại mắng:“Đều tại con thiếu kiên nhẫn, sao không đợi Tam công chúa tới coi
tình huống thế nào rồi mới nói!”
Bị Trình Văn Hải mắng thẳng vào mặt, Trình Tư Mông càng thêm ủy
khuất, khóc ròng:“Được rồi được rồi, đều là con sai là được rồi chứ gì?”
Mẹ con nhà họ Giản ở một bên có chút xấu hổ, vội vàng lại
khuyên, đang nói thì di động của Ứng Tuệ Như vang lên, tiếp điện thoại nghe
người đầu bên kia nói sắc mặt bà ta cũng biến đổi, Giản Chu Nghiên có loại dự
cảm rất tệ, đợi tắt điện thoại liền hỏi: “ Mẹ sao vậy?”
Ứng Tuệ Như cười nói: “Không có việc gì.” Lại khách khí nói với
Trình gia:“Nhà tôi có chuyện tôi đi trước.” Nói xong lại nói với Lục Thừa Duẫn:
“Thừa Duẫn cậu đi về trước đi.”
Giản Chu Nghiên biết nhất định là xảy ra chuyện gì đó, cô cũng
không nói gì, đợi mẹ con hai người lên xe mới hỏi:“Mẹ, có phải xảy ra chuyện gì
không?”
Ứng Tuệ Như trầm mặt nói: “ Hàng của Giản gia cũng bị hải quan Thái khấu hạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.