Cái giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ như chỉ là một câu trần thuật
lại cho người nghe cảm giác anh ấy thật sự cường đại đến mức không có gì anh
làm không được, cường đại đến mức có thể thay đổi hết mọi thứ. Nghe anh nói như
vậy đột nhiên cô bình tĩnh trở lại, cười nói: “ Em biết Lục tiên sinh lợi hại,
có Lục tiên sinh ở đây, em sẽ sống lâu trăm tuổi.”
Chuyện còn không phát sinh cô càng không nên nghĩ suy, nếu sau
này sinh bệnh thật thì cô cũng còn nhiều năm nữa, mấy năm thời gian đã đủ để cô
yêu anh.
Hai người ôm nhau thêm một lát mới xuống lầu ăn cơm, ăn xong thì
nên lên giường ngủ, Lục tiên sinh phi thường an phận, mấy ngày nay bị toàn bị
anh ấy tàn phá, Trình Vũ xác thật rất mệt mỏi, leo lên giường là ngủ mất tiêu.
Nửa đêm Trình Vũ bị tiếng chuông di động đánh thức, thấy cái tên
hiện lên mà sửng sốt một chút.
Không ngờ là Lục Thừa Sương chị gái Lục Thừa Duẫn, trước kia khi
còn cùng Lục Thừa Duẫn qua lại, cô ấy đối xử với cô cũng không tồi, tuy rằng sau
này không còn cùng Lục Thừa Duẫn ở bên nhau, hai người cũng thường thường điện
thoại hỏi thăm một chút nhưng gọi muộn như vậy là lần đầu tiên.
Trình Vũ tiếp điện thoại, nghe Lục Thừa Sương nôn nóng
nói:“Trình Vũ, em mau tới Ngô Đồng một chuyến đi, vừa rồi Vân Cảnh lại đây, còn
dẫn theo rất nhiều người, đem Thừa Duẫn lên sân thượng, sắc mặt cậu ấy không
tốt, chị sợ cậu ta gây bất trắc cho Thừa Duẫn, thật sự chị không biết nên làm
gì bây giờ nên mới gọi điện thoại nhờ em.”
Trình Vũ nghe xong cũng kinh hãi, quay đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên bên cạnh không có Lục Vân Cảnh, bên kia thì Lục Thừa Sương như sắp khóc, nói: “Trình Vũ cầu xin em mau tới đây được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.