Edit: Xíu 

Biết được Hoàng thị đã chuyển đến sống ở tam hợp viện bên này, người nhà Hà gia cũng yên tâm, nghĩ bà bà của Hạnh Nhi đã sinh ra bốn đứa con trai rồi nên giao người cho nàng sẽ không thành vấn đề gì. Hoàng thị cũng xứng đáng với kỳ vọng của nhiều người, đem tam nàng dâu chăm sóc rất chu đáo, khí sắc, da dẻ của Hà Kiều Hạnh mỗi ngày càng tốt hơn.

Ban ngày có bà bà bồi nói chuyện, ban đêm có chồng hầu hạ ngủ, ngẫu nhiên cũng có chút không thoải mái, nhưng thấy người trong nhà khẩn trương như vậy,  nàng liền không nói ra.

Đại phu nói lúc đầu buồn nôn là chuyện bình thường, khi cảm thấy buồn nôn thì nàng sẽ gọi Trình Gia Hưng đi nấu nước sôi để ngâm quả ích mẫu khô, uống xong xác định tốt hơn nhiều.

Bên này Hà Kiều Hạnh đang  ở trong trạng thái chuyển biến tâm lý để học làm nương, còn ở bên nhà cũ, Chu thị cuối cùng cũng nhận ra rằng thờ cúng Bồ Tát là không đủ, vì thế nàng trốn tránh người khác, vụng trộn lấy tiền đi lên trấn tìm y quán khám, bắt mạch chính là lão đại phu râu dê kia, nói không có bệnh xấu gì cả, nhưng trên đời này có người dễ mang thai, mà cũng có người  không dễ mang thai.

“Đại phu, ý của người là ta thuộc dạng không dễ mang thai sao? Tình huống của ta uống thuốc điều trị được không?”.

“Đều nói đây là bẩm sinh, cũng không thể nói là tật xấu. Ngươi cứ ăn uống nghỉ ngơi cho tốt, yên tâm chậm rãi chờ đợi, rồi duyên phận sẽ đến thôi”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play