Edit: Xíu
Chờ ruộng cạn cùng giếng đào đã xong, đàn gà con lông xù xù so với lúc mới mua béo hơn một vòng, Hà Kiều Hạnh cuối cùng không chịu nổi nữa, đề nghị đi lên trấn để đại phu nhìn xem. Trình Gia Hưng liền chọn một ngày thời tiết nắng đẹp để mang Hà Kiều Hạnh đi ra cửa, sợ xe trâu đi xóc nảy nên hắn không đánh xe trâu mà hai người chậm rãi đi bộ, đến trong trấn trước đi y quán, lão đại phu duỗi tay ra, trong lòng đều hiểu rõ.
“Nhìn mạch tượng rất lưu loát, lưu loát như tấm ngọc, phụ nữ trong gia đình không ốm đau bệnh tật mà có mạch này, chúc mừng, chúc mừng”.
Lão đại phu vừa vuốt râu dê của mình vừa thăm mạch, Trình Gia Hưng nghe cái hiểu cái không, tim hắn đập thình thịch, nghĩ là vợ đã có, nếu không lão tử này sao lại nói chúc mừng cái gì? Cố tình người này lại không nói một câu mà hắn muốn nghe nhất, Trình Gia Hưng sốt ruột, cắt đứt lời nói: “Lão tử, ngươi nói cái này ta nghe không hiểu, có thể nói rõ hơn không?”.
Lão đại phu sống đến từng này tuổi, lại ngồi trong y quán làm việc, đã thấy đủ tình huống trong cuộc đời, nghe được sự căng thẳng của Trình Gia Hưng mà vẫn còn thời gian để bưng chén trà lên uống một hơi.
Trình Gia Hưng:”………….”.
Hà Kiều Hạnh rút tay lại khỏi gối đặt kê tay, rồi đặt tay lên mu bàn tay hắn: “Mấy ngày trước bảo chờ đợi vài ngày còn chờ đợi được, sao bây giờ chàng lại không đợi kịp à? Chúng ta trả tiền khám rồi lại đây đại phu nói rõ ràng cho nghe”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.