Edit: Xíu
Người phương bắc nói tuyết rơi chính là báo hiệu một năm bội thu, còn người phương nam cũng có câu tục ngữ gọi rằng mưa xuân đắt như dầu.
Một năm này đã có khởi đầu tốt, ba trận mưa phùn đổ nước bổ sung vào ruộng đồng, lão nông dân ai nấy đều nở nụ cười tươi như hoa.
Cha Trình cũng vậy, Trình Gia Hưng đi ra ngoài mấy ngày hắn có chút lo lắng, chờ người trở về rồi mới yên trong lòng, mỗi ngày đều chạy ra hai đầu bờ ruộng, hắn có một mảnh ruộng lúa mì, trong thời gian này cây lúa mì lớn nhanh như thổi, hắn thường xuyên xuống ruộng nhìn xem có thiếu nước không để bổ sung, thiếu phân thì bón thúc, rồi lại đi đến đất trồng rau xới đất nhổ cỏ.
Vào mùa đông, trừ mấy loại rau củ có thể chịu được rét thì trên đất không có mấy cỏ dại, nhưng sau khi đầu xuân thời tiết dần dần ấm lên, cỏ khô lại bắt đầu mọc mầm và phát triển rất nhanh chóng dưới cơn mưa xuân.
Hai tuần trước vẫn còn giá lạnh đìu hiu, nhưng lúc này ở vùng nông thôn đã có một mảnh tràn đầy sức sống với màu xanh tươi non của cỏ cây.
Từ sau khi bắt đầu làm buôn bán, đã rất lâu rồi Trình Gia Hưng không cảm nhận được niềm vui sinh hoạt ở trong thôn, nhìn vợ phải chừng vài ngày nữa mới có động tĩnh chuyển dạ, hắn liền chọn một ngày xuân với ánh nắng nhẹ của mặt trời cõng sọt đi lên núi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.