“Hai người đang làm gì thế?” Khương Bách Linh mới vừa cất cái tã sạch đi vào trong hang động, liền nhìn thấy một màn dở khóc dở cười.
Đại Hôi chổng mông quỳ rạp trên đất, hai mắt trợn tròn, nhìn chằm chằm vào vật nhỏ bên trong tã lót ở trước mặt. Mà nhãi con mới đầy tháng kia, cũng học theo dáng vẻ của người đàn ông trước mặt, nghiêm mặt nhỏ nhìn Đại Hôi chằm chằm.
“Tiểu Hôi Hôi, đây là ba ba.” Khương Bách Linh đi qua, ôm nhãi con lên từ cái chậu gốm lớn thay thế cho giường trẻ em, thủ pháp thuần thục thay tã cho bé, sau đó tiện tay ném cái tã bẩn sang một bên.
“Tới đây, nhìn nơi này.” Cô vỗ cái mông trắng bé nhỏ của bé, sau đó cầm một ngón tay nhỏ mập mạp chỉ người đàn ông trước mặt: “Đây là ba ba.” Đầu ngón tay bé xíu chỉ vào cái mũi của Đại Hôi, người đàn ông này giống như bị kinh động vậy, cau mày chăm chú nhìn phản ứng bé con, có vẻ vô cùng khẩn trương.
Nhưng mà tiểu Hôi Hôi vừa mới biết nhận thức, trước mắt chỉ biết mẹ ai là, bé mở to đôi mắt tròn to trong veo như nước nhìn người đàn ông vừa cao vừa đen lại còn hung dữ này, bỗng nhiên vươn chân nhỏ đạp hai cái.
“A a.” Bé há miệng kêu hai tiếng, mặt đầy nghiêm túc nhìn Đại Hôi, còn duỗi cả hai chân, Khương Bách Linh nhìn Coca, nhịn không được tiếp tục trêu chọc bé: “Con muốn chào hỏi ba ba à, tới đây, chúng ta nói, chào ba ba.”
“Chào ba ba” cô cầm bàn tay nhỏ xíu đặt vào lòng bàn tay Đại Hôi, sói không dám động dù chỉ một động tác nhỏ, cứ ngơ ngác nhìn như thế, tiểu Hôi Hôi không làm nữa, há miệng a a một tiếng nghiêng đầu ngủ mất, trẻ con rất nhanh buồn ngủ, Khương Bách Linh đành phải ôm bé nhẹ nhàng đong đưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT