Nó rất giống Đại Hôi, đều có con ngươi màu xanh lá cây sâu thẳm, nhưng trong ánh mắt Đại Hôi nhìn cô chan chứa dịu dàng dưa tình, mà biểu cảm của con lang vương giờ phút này lại xa lạ như thế.
Nó nằm im không nhúc nhích, hơi thở hoà cùng mùi máu tanh phun lên người của Khương Bách Linh, hơi nóng, giúp xoa dịu đi cảm giác cứng còng lúc nãy của cơ thể con chim này, cô chậm rãi có tri giác, người không giống như thạch cao nữa.
“Mày không nên cắn tao, bây giờ tao không thể ăn.” Khương Bách Linh nhẹ giọng nói, phát ra lại là tiếng chim kêu ríu rít, cô giãy giụa muốn cách xa cái con sói to lớn này, nhưng không thể khống chế được cái móng chim của mình, mấy lần đi toàn bị té lăn trên đất.
“Grừ” lang vương yên tĩnh nhìn cô nửa ngày, phát ra một tiếng than không rõ ý vị, Khương Bách Linh dùng cánh đỡ trên đất, vừa mới run run rẩy rẩy đứng lên, bỗng nhiên bị một cái móng to đè bẹp xuống, khiến cả người cô bị ấn xuống đất.
“Grừ grừ” chắc nó thấy rất kỳ lạ khi một con chết chim chết bỗng nhiên có thể động đậy, cái móng vuốt dò tới, xoa nắn di động trên người của con chim, sức nó dùng không quá mạnh, nhưng cái con chim Khương Bách Linh bị thủng người này vẫn không chịu đựng nổi, một lúc sau bị rụng mất một đống lông.
“Ô” Rốt cuộc nó phát hiện chuyện sai lầm mình làm, thu hồi móng vuốt nhìn cô bằng gương mặt đầy ngạc nhiên, thật may là con chim này đã ở trạng thái xác chết vùng dậy, nên không có cảm giác đau, Khương Bách Linh dùng cánh xoa xoa mỏ, bò từ dưới đất dậy.
Cô nhìn biểu cảm của con lang vương này không giống như muốn ăn mình, cô liền không sợ nữa. Cô vỗ cánh nhảy hai bước nhỏ, phát hiện mình không bay nổi, đành phải đứng trên mặt đất như vậy, dùng thị giác cực thấp ngẩng đầu nhìn con lang vương to lớn ở trước mặt này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play