Đại Hôi không phải người đàn ông bình thường, Khương Bách Linh phát hiện ra một điều.

Từ sau khi được gỡ bỏ lệnh cấm, không lúc nào là sói không quấn lấy cô muốn hôn hôn, sói không biết cảm xúc này gì, nhưng theo bản năng rất muốn thân mật với cô, lúc ăn cơm sẽ thường xuyên sáp lại gần.

Sói không biết kỹ xảo gì cả, chỉ đơn thuần vừa mút vừa gặm, tới bây giờ răng chó trong miệng chưa bao giờ làm đau cô, bộ dáng gấp gáp ấy cứ như trong miệng cô ăn ngon hơn cả thịt nướng ấy.

Đôi lúc Khương Bách Linh sẽ giả bộ chối từ, trong lòng từng có mấy ý do dự, nhưng nhiều hơn là ngọt ngào, bởi vì cô thích sói, thích nhìn dáng vẻ không dằn nổi vì cô.

“Đại Hôi, chờ một chút…” Gáy cô bị người nâng lên, cái tay ôm sau eo, người nọ ôm cô rất chặt, sau đó đặt cô ngồi lên chân mình, không cho cự tuyệt vây khốn cô.

Hai chân Khương Bách Linh tách ra mặt đối mặt ngồi ở trên người sói, dưới mông là bắp đùi rắn chắc, chỉ cần cô nhích về trước một chút thôi là có thể đụng tới quái thú dữ tợn kia, rõ là tên đã lên cung, nhưng vẫn không bắn.

Đại Hôi nên có phản ứng như những người đàn ông bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play