“Anh là… Đại Hôi?”
Khương Bách Linh nuốt nước miếng, cô cố gắng đẩy cái người chó to lớn này ra, sau đó cố gắng tránh thoát cái ôm của người nọ: “Anh là Đại Hôi?” Cô chỉ cảm thấy tam quan của mình sắp vỡ vụn mất rồi, hoá ra những người mà cô nhìn thấy lúc có ý thức hoặc là lúc vô ý thức kia, đều không phải ảo giác.
“Tôi đã thấy anh, có phải hay không.” Cô nói, sau đó bỗng nhiên nghĩ tới, nếu Đại Hôi có thể biến thành người, như vậy Đại Bạch và Âm Dương Nhãn cũng có thể phải không?
“Hoá ra các người không phải loài sói bình thường, mà là người sói…” Khương Bách Linh lùi về phía sau nửa bước, nếu như bây giờ có người nói cho cô, chim khủng bố có thể biến thành thiên sứ, có lẽ cô cũng tin.
Cô ngồi một mình nói hồi lâu, nhưng Đại Hôi vẫn không có phản ứng gì, sói ngồi trên đệm cỏ, hai chân tách ra, động tác vô cùng bất nhã, da thú quấn bên hông bị bắp đùi cường tráng kéo căng, bộ phận giữa hai chân tồn tại vô cùng mạnh mẽ bị lộ, địa vị lúng túng.
Anh ta nghe không hiểu lời cô nói, mặc dù mặt không có biểu cảm, nhưng một đôi mắt viết đầy vô tội, giống như đang nói: Rõ ngày hôm qua còn tốt mà, nàng sao thế?
Khương Bách Linh muốn mình quay đầu đi chỗ khác không nhìn sói nữa, trên mặt hơi đỏ, mặc dù trong lòng cô biết Đại Hôi không phải trần truồng, nhưng bây giờ sói là một người đàn ông chân chính, chứ không phải là con sói đã cùng cô vượt qua sinh tử kia nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.