“Grừ grừ” con sói trắng vẫn luôn giữ hình tượng lạnh lùng đột nhiên ngốc ngốc đáng yêu như vậy, người không chịu được nhất phải nói tới là Đại Hôi, nó lạnh mặt đứng im, Khương Bách Linh nhìn ánh mắt nó như đang nói: Mau kéo cái con này ra.
Cô nhìn biểu tình của nó đọc được sự ghét bỏ, nhưng cũng nhìn ra được nó không có ý tấn công con sói trắng kia, cô đi lên hỗ trợ muốn kéo Đại Bạch ra, cuối cùng thì bị ai đó thân mật cọ cọ, giống như trong mắt nó bọn họ biến thành người thân vậy.
Loại quả việt quất tím này… Chẳng lẽ có hàm lượng cồn cao, hoặc là chứa chất gây ảo giác? Quả ở nơi này mãnh thú chưa ăn bao giờ, đưa đến hiệu quả tê liệt liều cao cũng là điều dễ hiểu.
Khương Bách Linh đang suy nghĩ, một tay đè sói trắng muốn liếm mặt mình xuống, chợt cảm thấy nếu quả việt quất tím này có thể điều chế thành một loại thuốc mê, một kích đánh ngất một người, chắc sẽ rất hiệu quả.
Bọn họ hai sói một người tiếp tục đi về phía Nam của khu rừng, nhưng không còn là một trước một sau phối hợp nữa, con sói trắng như đã hoàn toàn thay đổi thành một con sói khác, vô cùng hoạt bát chơi đùa xung quanh bọn họ, lúc thì chạy trước lúc thì chạy sau, giống như trở lại thời kỳ trẻ con không biết mệt mỏi là gì.
Khương Bách Linh không thích Đại Bạch thần thần bí bí có chỉ số thông minh cực cao kia, nó cho cô cảm giác bị rình mò vô cùng khó chịu, cứ như cô ở trước mặt nó chỉ là một đối tượng để nó lợi dụng vậy.
Nhưng bây giờ không giống thế nữa, cô nhìn con sói trắng giống như một đứa trẻ to xác, rõ là một người nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thật sự cô cũng sẽ hoài nghi đây là cùng một con sói sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.